Yến Thừa Cựu đem đứa nhỏ về nhà, trực tiếp ném vào bồn tắm.
“Tắm rửa sạch sẽ đi.” Yến Thừa Cựu ném một chiếc khăn tắm mới toanh vào, sau đó cẩn thận đóng cửa lại.
“Thầy.” A Sâm thấy Yến Thừa Cựu một đường xông tới, không nhìn rõ trên vai đối phương đang cõng cái gì, không khỏi tò mò, “Thầy có cần em giúp không?”
“Không cần.” Yến Thừa Cựu cười xua tay, “Chỉ là một đứa nhỏ mà thôi, sau khi tắm rửa sạch sẽ, tôi sẽ đưa nó đến cô nhi viện.”
“Ồ.” A Sâm ngẩn người, sau đó tiếp tục hỏi, “Thầy à, thầy nhặt nó bên ngoài sao?”
“Không khác lắm.” Yến Thừa Cựu đáp: “Bất quá về phương diện nuôi nấng đứa nhỏ, người trong cô nhi viện có kinh nghiệm hơn tôi. Hơn nữa, tôi không biết cách chăm sóc trẻ em, tốt hơn hết hãy để những vấn đề chuyên môn cho những người có chuyên môn.”
A Sâm không còn gì để nói. Hắn cũng bối rối tại sao mình lại muốn thầy nhận nuôi đứa nhỏ này mà căn bản không biết đứa nhỏ này đến từ đâu? Trẻ mồ côi ngày nay thực sự rất hiếm, A Sâm cũng vì sự đồng cảm nên mới muốn giữ người lại. Bất quá, những suy nghĩ như vậy nhanh chóng bị dập tắt, thầy còn chưa kết hôn, hơn nữa muốn tiếp tục tham gia kỳ thi đánh giá năng lực, hắn không thể bởi vì nhất thời không nỡ mà gây phiền phức cho thầy như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT