Phải nói rằng quảng cáo trên quy mô lớn vẫn rất hữu ích. Trong vòng hai ngày, Yến Thừa Cựu và Sở Thất đã nhận được tin tốt.
Người đầu tiên đến bất ngờ lại là A Đạt.
Khi A Đạt đến nơi, phía sau còn kéo một con dê già từ sở thú nào đó, nó gần như đã chết.
“Không thể, ăn người.” A Đạt nướng dê chín một nửa, xé bỏ lớp da bên ngoài, vui vẻ gặm từng miếng một. Nhưng chỉ cần Yến Thừa Cựu và Sở Thất đến gần một chút, A Đạt sẽ trừng mắt nhìn họ.
Được rồi, A Đạt cảnh giác nhất là khi ăn. Không biết hắn đi bao lâu mới tìm được sở thú, thật sự rất khó chịu khi phải đối mặt với đủ loại người trên đường mà không thể cắn một miếng. Đương nhiên, những người đi ngang qua A Đạt cũng cảm thấy khó chịu, luôn có cảm giác như có ai đó đang nhìn chằm chằm vào mình, nhưng khi quay đầu lại thì không thấy gì nữa, sau khi về nhà đều xin một ít lá bùa để dán, nhưng đó là chuyện sau này.
Người thứ hai đến là Yến Chi Dĩ.
Yến Thừa Cựu nhìn thấy ông ngoại liền muốn bước tới, nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt thờ ơ của đối phương thì dừng lại. Nếu ông ngoại không nhớ cậu, cậu đi lên cũng không có tác dụng gì, chỉ khiến ông ngoại chán ghét hơn. Nếu ông ngoại vẫn nhớ, hành động như vậy là vì muốn tách khỏi cậu, điều này cũng có thể gây tổn hại đến chuyện của ông ngoại. Nghĩ đến đây, Yến Thừa Cựu không còn cách nào khác, đành phải giả vờ như không quen.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT