Yến Thừa Cựu nhìn ông ngoại đứng trước mặt, cơ hồ không thể tin được.
Trong ký ức của cậu, ông ngoại luôn còn rất trẻ, nhưng người xuất hiện trước mặt bây giờ lại càng trẻ hơn. Nếu hai người như thế ra ngoài, bất cứ ai cũng sẽ cảm thấy họ là anh em chứ không phải ông cháu.
“Xin chào.” Yến Chi Dĩ tiến lên hai bước, đưa tay về phía Yến Thừa Cựu, giống như một người xa lạ.
“Xin… xin chào.” Yến Thừa Cựu im lặng một lúc, nhưng vẫn đưa tay ra bắt tay với ông ngoại. Khi hai bàn tay chạm vào nhau. Yến Thừa Cựu phát hiện những vết chai trên lòng bàn tay của ông ngoại đã biến mất, thay vào đó là một đôi bàn tay hoàn mỹ.
Yến Thừa Cựu cảm thấy trong lòng như có thứ gì đó bị đào ra, đột nhiên cảm thấy trống rỗng. Nhưng suy cho cùng, cậu cũng không phải là Yến Thừa Cựu trước đây không biết gì, trong hoàn cảnh như vậy, tốt nhất là cậu và ông ngoại nên giả vờ như không quen biết nhau.
“Nói đến, hai người đều họ Yến sao?” Sở Kỳ ở một bên tựa hồ nhận ra quan hệ giữa hai người có chút vi diệu, nhưng còn chưa kịp nghĩ gì tay cả hai đã tách ra.
“Đúng vậy, ta cũng cảm thấy trùng hợp.” Yến Chi Dĩ lạnh lùng trả lời, “Nhưng dù trùng hợp như thế nào đi nữa, Sở Thất tiên sinh, những binh đoàn bị cậu hố năm đó, bây giờ sợ là không còn lại mấy đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play