Yến Thừa Cựu ngừng tay, bất tri bất giác thở phào nhẹ nhõm. Không ngờ lúc này bên dưới lại phát ra âm thanh.
“Còn không mau rời đi?” Yến Thừa Cựu thấy một bàn tay quét đi tứ chi đang đè lên mình, trực tiếp kéo Yến Thừa Cựu xuống. Người nọ sức lực rất lớn, nhưng trên người lại không có địch ý, Yến Thừa Cựu bị hắn kéo, sàn nhà nghiêng xuống, vừa vặn “thả” Yến Thừa Cựu xuống.
“Cậu thật to gan, còn dám một mình đi lang thang ở một nơi như thế này, Đội Tự Vệ không biết đúng không? Nếu không phải tôi tình cờ tới đây, có phải cậu định đánh hai tên Thực Nhân tộc đó không? Muốn chết hả? Thật là, Đội Tự Vệ bọn tôi sợ nhất chính là những kẻ không biết trời cao đất dày như cậu, cậu phải đền bù tổn thất cho tôi!” Không chờ Yến Thừa Cựu phản ứng lại, người đối diện đã kéo Yến Thừa Cựu xuống chửi mắng một trận.
Vừa rồi Yến Thừa Cựu còn chưa kịp phản ứng với mùi máu tanh, hiện tại bị mắng như vậy càng choáng váng hơn. Nhưng thừa dịp lúc này, Yến Thừa Cựu cũng nhìn rõ ràng bộ dáng của người đối diện. Đây thực chất là một thiếu niên mười lăm, mười sáu tuổi?
Thân hình thiếu niên này không được phát triển lắm, nhìn có vẻ hơi lùn, có lẽ là do quanh năm tránh nắng, nước da xanh xao ốm yếu, tóc và đồng tử cũng rất nhạt, khí sắc cũng không được tốt lắm. Quần áo đang mặc không biết làm từ chất liệu gì, trông rất tồi tàn, tay chân lộ cả ra ngoài. Khi thấy Yến Thừa Cựu ngơ ngác nhìn mình, hắn tựa hồ có chút không vui, “Tôi đang nói chuyện với cậu, cậu đây là thái độ gì?”
“Sao cậu lại ở đây?” Yến Thừa Cựu hỏi.
“Vừa rồi tôi cứu cậu, cậu không muốn nói chút gì sao?” Thiếu niên không trả lời, mà có chút chờ đợi nhìn Yến Thừa Cựu.(Edit by Thỏ Siu Nhơn)
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT