Nhắc tới Tân Lạc Thành Lạc gia, mười người sẽ có chín người sẽ giơ ngón tay cái lên trước, sau đó lắc đầu thở dài.
Khi Huy Thiên đế bình định thiên hạ, một trong mười sáu công thần của Thiên Thu các chính là tổ tiên Lạc gia, có thể nói rằng nơi hắn sinh ra đã được đổi tên thành “Tân Lạc thành”, cư dân Tân Lạc lấy Lạc gia làm vinh. Tuy nhiên, khi truyền đến đời thứ ba, gia phong Lạc gia lại có chút đáng lo.
Không quá xa lạ khi nói rằng chuyện nhà giàu sủng thiếp diệt thê là chuyện thường, quản thiên quản địa còn có thể quản được trượng phu người khác thích ngủ cùng thê tử mình sao? Đại gia chủ Lạc gia ở thế hệ này là độc đinh, từ nhỏ đã được cưng chiều. Lúc gã thành nhân, phụ mẫu cưới cho gã một thê tử quyền lực hơn, lỡ sau này con họ bị người khác dụ dỗ. Nhưng tình yêu thương của phụ mẫu trong mắt hài tử chưa chắc là điều tốt đẹp gì. Phụ thân Lạc Thế Thanh, Lạc Văn Kiến là người như thế. Gã không thích thê tử kết tóc của mình, càng không thích trưởng tử, gã thích vị biểu muội thanh mai trúc mã sau này do gia cảnh sa sút nên không thể không ủy khuất trở thành tiểu thiếp của gã.
Vị biểu muội này có thể nói là thủ đoạn cao siêu, nắm chắc trái tim của Lạc Văn Kiến, hài tử nàng sinh sớm hơn Lạc Thế Thanh một năm, rất được sủng ái. Mà mẫu thân Lạc Thế Thanh vì quanh năm bị lạnh nhạt, tính tình có chút buồn bực, dễ sinh bệnh, bệnh lây qua hài tử, nên thân thể Lạc Thế Thanh cũng không được tốt. Sau đó, mẫu tộc thê tử Lạc Văn Kiến bị hạch tội xét nhà, bản thân nàng cũng vì vậy bệnh nặng một hồi mà qua đời. Lạc Văn Kiến gấp không thể chờ đợi được liền cho biểu muội phù chính, gửi trưởng tử Lạc Thế Thanh đến một nông trang nhỏ, không còn quản nữa.(Edit by Thỏ Siu Nhơn)
Lúc đầu, Lạc Thế Thanh có chút ngưỡng mộ phụ thân, may thay gặp được một lão tú tài tốt bụng trong nông trang, thấy hắn thông minh nên dạy học, tuổi còn trẻ liền thi đỗ tú tài. Lạc Thế Thanh vốn cho là mình thi đỗ tú tài sẽ được phụ thân khích lệ, nhưng thay vào đó, thứ hắn nhận được là một bát ‘thuốc bổ’ từ mẹ kế, từ đây triền miên trên giường bệnh, không còn cơ hội tiến tới.
Mà vị lão tú tài dạy Lạc Thế Thanh thê tử mất sớm, không có con cái, sau khi chết chỉ để lại cho hắn một rương sách, một trong số đó là sách dạy đạo thuật.
Lạc Thế Thanh chưa từng nói với bất kỳ ai rằng hắn từ nhỏ có thể lờ mờ nhìn thấy nhiều thứ bẩn thỉu. Những ‘thứ bẩn thỉu’ đó không cho hắn nói ra bí mật này, Lạc Thế Thanh liền ngậm miệng không nói. Sức khỏe của hắn vẫn luôn không tốt, trong đó có không ít bút tích của những thứ bẩn thỉu đó. Mãi đến năm mười tuổi, hắn mới dần dần mất đi thị lực, cũng đem những ký ức này chôn ở sau lưng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play