Vốn tưởng sau khi giết chết thế thân, Huyền Cơ Tử chân chính sẽ nhân cơ hội trả đũa, nào ngờ Yến Thừa Cựu và Dư Anh vào sơn động lại phát hiện thi thể của gã.
“Tim của gã cũng bị móc ra.” Yến Thừa Cựu liếc nhìn thi thể Huyền Cơ Tử nói, “Tim cương thi đối với cương thi là vật đại bổ, Huyền Cơ Tử vẫn là người, vậy tim của gã có hữu ích không?” Đối với cương thi mà nói, huyết nhục tu sĩ đều hữu dụng, chỉ lấy trái tim chẳng phải quá lãng phí sao?
“Tôi không biết.” Dư Anh lắc đầu, “Bất kể như thế nào, Huyền Cơ Tử chết rồi, an toàn của chúng ta cũng được bảo đảm hơn, ít nhất không cần lo lắng vô cớ bị nguyền rủa chết đi.”
“Đúng vậy.” Yến Thừa Cựu đồng ý.
“Nếu Huyền Cơ Tử đã chết, tôi cũng sắp rời đi.” Dư Anh nhìn Yến Thừa Cựu nói, “Thời gian nhiệm vụ của binh đoàn chúng tôi là sáu năm, còn một năm nữa tôi mới rời đi. Cho nên, sau này chúng ta có lẽ sẽ chỉ có thể gặp nhau trên phố Nhiệm Vụ giả.” Một trong những tiêu chí đánh giá nhiệm vụ đoàn đội là chỉ cần một thành viên trong đội sống sót thì nhiệm vụ được coi là thành công. Thất Hoàng binh đoàn bây giờ cũng chỉ còn sót lại một mình Dư Anh, hắn chỉ cần tìm nơi ẩn náu trong một năm tới, nếu cùng hành động với Yến Thừa Cựu, tỷ lệ bại lộ là quá lớn. Hơn nữa, Dư Anh không muốn cùng cùng cậu đối mặt nguy cơ mà một Nhiệm Vụ giả cấp quân đoàn sẽ gặp phải.
“Được.” Yến Thừa Cựu mặc dù có chút tiếc nuối, nhưng cũng hiểu rõ Dư Anh lo lắng, “Hy vọng sau này có thể gặp lại anh.”
“Cáo từ.” Dư Anh không chút do dự rời đi.(Edit by Thỏ Siu Nhơn)
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT