Đối phương muốn bản ghi chép của Lạc Thế Thanh?
Nghe yêu cầu này, Yến Thừa Cựu không khỏi cau mày. Ngay cả Trương Ngôn Chân, cậu cũng không tiết lộ tin tức về bản ghi chép, thế tại sao Huyền Cơ Tử này lại biết được?
“Ta nghĩ chuyện này là tại ta đi.” Vân Dương suy nghĩ một chút, sau đó cười khổ nói, “Ta trọng thương nhiều năm, đột nhiên khôi phục, khó tránh khỏi làm cho người khác hoài nghi, hơn nữa các người từng tiếp xúc Kỳ phu nhân, đối phương có suy nghĩ này là điều bình thường.”
“Huyền Cơ Tử kia Hầu gia biết được bao nhiêu?” Yến Thừa Cựu không nhịn được hỏi.
Cậu nhớ rõ lúc trước mười tám kỵ binh từng nhắc đến quốc sư. Bây giờ giáp mặt, mặc dù có chút đột ngột, nhưng cũng không phải chuyện lạ.
“Ta chỉ biết Huy Thiên đế chưa bao giờ dùng kẻ vô dụng.” Vân Dương suy nghĩ một chút mới trả lời, “Nghe nói gã am hiểu bói toán cùng nguyền rủa, lại có nhiều thế thân, cực kỳ xảo quyệt, muốn tìm chân thân cũng khó.”
“Nếu đối phương am hiểu nguyền rủa và bói toán, có lẽ trình độ đạo thuật là trung bình.” Dù sao, con người không có nhiều tinh lực, không thể thông thạo mọi thứ, ngay cả Yến Thừa Cựu, sau khi lấy được Hắc Vô Thường, cũng dần dần buông bỏ võ công khác, chỉ chuyên tâm học đao pháp, “Người này tâm thuật bất chính, vong ân phụ nghĩa, nếu để gã có được bản ghi chép, chúng ta lại càng không thể thoát khỏi độc thủ của gã, chi bằng tiên hạ thủ vi cường, giết chết gã tự nhiên nguyền rủa sẽ được giải.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play