Bất kể trong lịch sử của phương Đông hay phương Tây, luôn có một số điểm tương đồng. Ví dụ, sự mê tín của mọi người về đồng nam đồng nữ, dường như tin chắc rằng máu trong cơ thể họ cực kỳ tinh khiết và sở hữu sức mạnh độc nhất. Mà đối với những quái vật không phải con người, máu của đồng nam đồng nữ thực sự hấp dẫn hơn so với thành niên.
Từ Thiên ăn dược không hoàn hảo, sau khi sống lại cũng bổ sung không nhiều, cho nên đều là thuỷ tổ cương thi, gã không chỉ là yếu nhất, còn già nhất, điều này làm gã rất khó chấp nhận.
Hàng năm, Từ Thiên sẽ cử người đến lấy máu đồng nam đồng nữ trong số nhân loại được nuôi tới, đồng thời kết hợp các loại thiên tài địa bảo luyện thành đan dược cung cấp cho mình dùng. Không biết nó có thực sự hiệu quả không, nhưng Từ Thiên quả thực cảm thấy trẻ hơn, vì vậy điều này đã được tiếp tục như một truyền thống.
“Hôm nay xem như ngày giỗ của Từ Thiên đi.” Vân Phi nghĩ nghĩ, thở dài nói, “Từ Thiên cùng chúng ta bất đồng. Ca ca ta nuôi nhốt con người và cho họ một mức độ tự chủ nhất định, ngoại trừ không gian tự do có hạn, thư tịch vũ khí đều cho bọn họ, miễn cho sau này có cương thi công kích còn không biết chạy trốn. Cùng lắm là mỗi tháng đều cần nam tử hoặc nữ tử trưởng thành thay phiên lấy máu thôi. Bất quá những người đó có ý thức độc lập, bọn họ không muốn đời sau của mình cũng bị như vậy, rất ít người nguyện ý sinh con. Nhưng con người do Từ Thiên nuôi dưỡng chỉ có hai chức năng, một là ăn, hai là sinh con.” Không muốn có con thì cho uống thuốc. Thậm chí Từ Thiên còn đưa ra một quy tắc, gia đình nào càng đông con thì càng được phân phát nhiều thức ăn và điều kiện sống càng tốt. Bằng cách này, nhiều người sẽ tự nhiên muốn có con. Hiện giờ liền cung dưỡng tế phẩm cho gã năm này qua năm khác.
“Tôi đi giết gã.” Yến Thừa Cựu nghe những đứa nhỏ kia kêu thảm thiết, trên mặt trực tiếp biểu lộ không vui.(Edit by Thỏ Siu Nhơn)
“Chớ đi.” Vân Phi lắc đầu, “Ca ca ta cũng không quen nhìn, đã từng phái binh đi tiếp xúc những người bị Từ Thiên giam cầm, bọn họ một mực không muốn rời đi.” Đi theo Từ Thiên tốt xấu có thể được ăn ngon, nếu ngay từ không có tình cảm với những đứa trẻ đã sinh ra và chỉ coi chúng là vật hy sinh để cống hiến, cũng sẽ không buồn khi những đứa trẻ bị bắt đi. Nhưng đi theo Vân Dương có lợi ích gì, không chỉ phải tự mình làm ruộng mà còn phải học một số điều kỳ lạ.
“Những đứa trẻ đó sinh ra đã thất học, ngay cả nói cũng không nói được, nhìn qua bảy tám tuổi, nhưng kỳ thực cũng chỉ bằng một hai tuổi. Cho dù cậu đi cứu bọn họ, bọn họ cũng khó có thể tồn tại trong thế giới này, chúng ta cũng không có nhiều thời gian để bảo vệ bọn họ.” Vân Phi thuyết phục.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT