"Anh, anh đã hơn năm năm chưa về nhà rồi, ba mẹ sớm đã không còn tức giận nữa, anh cũng hiểu tính của hai người mà, nào có khả năng chủ động cúi đầu nhận lỗi." Lời Tạ Tầm làm Tạ Phi nhớ lại những hồi ức xa xăm. Cảnh tượng đó như hiện ra trước mắt, rõ ràng như mới xảy ra ngày hôm qua, nhưng tỉ mỉ nghĩ lại, mới phát hiện -- a, thì ra đã qua nhiều năm như vậy rồi.

Tạ Phi ngồi dưới ánh đèn dụi nhẹ hai mắt, tâm trạng nhẹ nhàng vui vẻ vừa rồi giống như bị một tầng trọng lực đè nén, nặng trĩu. Năm đó cậu gom hết dũng khí rời khỏi nhà là bởi vì kiên định tin tưởng lựa chọn của bản thân là đúng đắn. Cậu không sai, Hạ Thanh Hà cũng không sai, nhưng khi mẹ Tạ nhìn thấy tin nhắn nói chuyện giữa hai người lại kinh ngạc sợ hãi cùng không thể thấu hiểu, điều đó vẫn luôn ghi lại trong tâm trí của Tạ Phi, nhiều năm qua đi lại chưa từng tan biến.

Rời đi cần dũng khí, trở lại cũng cần dũng khí. Tạ Phi là người chọn một con đường liền đi tới cuối, cho nên khi cắt đứt với Hạ Thanh Hà cậu cũng không trở về, trở về, tương đương với thừa nhận bản thân đã thất bại, thừa nhận bản thân đã sai, cho nên cậu chọn rời đi thật xa. Dù có phải một thân một mình cô độc nơi xa lạ.

"Anh à, mỗi kì phát hành của tạp trí Huyền Hải ba mẹ đều mua, thực sự, bọn họ cũng rất nhớ anh." Tạ Tầm vẫn luôn là một đứa em lanh lợi tinh quái, là một đứa biết khuấy động không khí, "Không phải còn có La Khanh sao, nếu anh sợ một mình trở về liền kêu La Khanh đi cùng đi, chúng ta nên tin tưởng vào công lực của đại thần a! đến lúc đó khẳng định có thể mở năng lượng toàn phần!"

Tạ Phi nhịn không được bật cười, "Cậu cho rằng đây là Ultraman đánh tiểu quái thú hả."

"Anh, anh còn biết bật lại rồi hả?" Tạ Tầm kinh ngạc nói.

Anh mày vẫn luôn biết, chỉ là có hứng thú nói hay không thôi có được không? Tạ Phi chậm rãi nói: "Chuyện này để anh mày nghĩ lại cái đã, hai ngày sau lại gọi điện thoại cho cậu."

Cúp điện thoại, Tạ Phi ấn nhẹ hai bên huyệt thái dương, cậu vốn tính đi ngủ hiện tại bỗng cảm thấy hình như không ngủ được nữa rồi, vậy nên dứt khoát đi tới phòng sách xử lý công việc, cứ vậy nguyên một đêm không ngủ.

Chẳng mấy chốc đã tới ngày lễ độc thân, từ sáng sớm người chơi trong Cổ Vực đã có thể thấy đám bang chúng nhà Nhược thủy tam thiên kết đôi kết ba chạy qua chạy lại, thực khó chịu ha. Theo tin tức mới nhất của Chiến địa kí giả oa cáp cáp cho biết, Diệp đại thần vui vẻ liền mở kho cá nhân nhà mình, nhìn một đám trang bị với tài liệu trong đó làm người bang Nhược thủy nước miếng chảy dòng, suýt chút nữa thực sự chảy thành dòng suối nhỏ rồi.

Tạ Phi không gấp đăng nhập game, dựa vào tính cách của cậu, dù có kìm nén không được cũng sẽ không nóng vội gấp gáp. Chỉ có thể nói hôm nay cậu ngồi trong văn phòng nhưng tâm trí lại vẫn luôn không quá tập trung, giờ nghỉ trưa còn mở ngắn kéo lấy quyển sách La Khanh gửi về dựa vào thành ghế nhìn thật lâu.

Luc gần tan ca người trong công ty bắt đầu lẩm nhẩm đi ra ngoài xếp hàng báo danh nhóm độc thân vui vẻ. Là người xếp hàng được nhiều người yêu thích nhất, Ngôn Nguyệt Bạch tự nhiên nhận được rất nhiều lời mời, thậm chí ông chủ Tạ Phi trong mắt mọi người là 'điềm tĩnh thản nhiên mặc dù ưu tú nhưng vẫn luôn độc thân cô đơn' cũng nhận được rất nhiều lời mời, có điều đều bị Ngôn Nguyệt Bạch chắn trở về.

"Tạ Phi sớm đã là hoa có chủ có được không, người ta còn đang trong thời kì yêu đương nồng cháy đâu, vị đó nhà cậu ta cũng thực dính người, các người đừng có đi làm phiền người ta a."

Nghe tin Tạ Phi đã có bạn gái, trái tim một đám em gái lập tức vỡ vụn, ngày lễ độc thân năm nay thực đau lòng chua xót quá đi mà. Tạ Phi biết cũng chỉ có thể lắc đầu hết cách với đám người này. Quần chúng trong công ty thấy nụ cười 'ấm áp yêu thương' của ông chủ, lúc này mới có cảm giác chân thực rằng 'ông chủ thực sự yêu đương rồi'.

Vốn dĩ Tạ Phi tính tan ca liền trở về nhà, nhưng lúc gần tan ca lại nhân được điện thoại của La Lập Hằng kêu cậu về nhà chính ăn bữa cơm. Tạ Phi ngẩn ra một lúc, bây giờ mà từ chối đi là chắc chắn không được; nhưng nếu không từ chối thì chuyện kết hôn tối nay biết làm sao? thời gian đã định rồi cũng không thể đến trễ đi. Nhưng La Lập Hằng cũng không cho cậu thời gian suy nghĩ, báo một tiếng xong lập tức ngắt máy rồi.

Ách ... thôi vậy, ba La đã mở miệng, Tạ Phi cái đứa 'con dâu' này sao dám không nghe. Chỉ là hôm nay chỉ có mình cậu dự tiệc, thực lo lắng nha, bởi vậy cậu tranh thủ gửi tin nhắn qua cho La Khanh.

Thực ra suy nghĩ của La Lập Hằng thực đơn giản -- Hôm nay là sinh nhật con dâu, thế nhưng tên oắt con La Khanh kia dĩ nhiên không có ở nhà, rõ ràng là lần sinh nhật đầu tiên sau khi kết giao của hai đứa. Này không phù hợp với truyền thống yêu thương bà xã của nhà họ La bọn họ, vậy nên con trai không có mặt, ba già đành phải xuất mã.

Rất nhanh, La Khanh đang đứng trong hiện trường kí tên dưới sự vây công của một đám em gái em giai gửi tin nhắn qua: Không cần quan tâm ổng, ổng chính là cái đồ ngạo kiều vợ quản nghiêm.

Này, nói ba mình như vậy thực không có vấn đề gì chứ? Tạ Phi nghĩ vậy, tin nhắn của La Khanh lại được gửi tới nữa rồi.

Nếu mẹ anh mà có làm bánh sinh nhật thì nhớ lấy hết bơ đi, nếu không anh không đảm bảo ngày mai em có thể bò dậy được hay không đâu. Đó là tự chế đó.

Tạ Phi nhìn tin nhắn bất giác nuốt ngụm nước bọt. Trận này có vẻ thực hung hiểm, vậy nên cậu phải củng cố tinh thần thật lâu mới dám gõ cửa lớn La gia. Người giúp việc La gia từ sáng sớm đã bị mẹ La dặn dò rất nhiều lần -- người này về sau chính là con dâu nhà họ La bọn họ, địa vị so với La Khanh còn cao hơn một bậc, nhớ chăm sóc cho tốt. Cho nên dù Tạ Phi mới tới lần thứ hai, từ ngoài cửa đến khi ngồi xuống đều được hưởng thụ đãi ngộ so với La Khanh còn tốt hơn nhiều.

Hôm nay La Lập Hằng vẫn như cũ nghiêm chỉnh ngồi trên sofa xem báo, hên là mẹ La không có kéo mặt ông cụ xuống. Tạ Phi sau khí chào hỏi liền bị mẹ La kéo vào trong phòng bếp, nhìn bà làm bánh sinh nhật. Mẹ La một bên quết bơ một bên căn nhằn La Khanh ngày quan trọng như vậy dĩ nhiên không có mặt; một bên quết bơ một bên cằn nhằn ba La chuẩn bị quà sinh nhật vớ vẩn như thế nào; vừa quết bơ vừa nói chuyện trong nhà với Tạ Phi, ví dụ như -- thị trường vũ khí năm nay bala bala bala....

Tạ Phi thực nghe không quá hiểu, chỉ thấy một tầng lại một tầng bơ, thầm tự mình phát sầu. Điều làm Tạ Phi thở phào một hơi chính là bữa cơm tối cũng chỉ là bữa cơm gia đình bình thường, ba người cùng vui vẻ ăn bữa cơm mà thôi, sau đó mẹ La bưng bánh sinh nhật ra, hai vợ chồng từng người chúc cậu sinh nhật vui vẻ, lại đưa quà sinh nhật cho cậu. Tạ Phi nhận quà có hơi ngượng ngùng, nhưng cũng không nỡ từ chối, tình cảnh này thực giống một gia đình ấm áp quây quần bên nhau.

Chỉ là lúc ăn bánh sinh nhật .. mẹ La một tay cầm dao, mặt nhìn như muốn cắt mà không lỡ cắt, mang theo nụ cười từ ái nhìn về phía Tạ Phi, "Tiểu Phi a, con cũng tới nhà lần thứ hai rồi, có phải nên đổi cách xưng hô rồi không?"

"Hả?" Tạ Phi đơ người, mới phản ứng lại 'đổi cách xưng hô' là có ý gì. Nhưng miệng khẻ mở, nhưng hai chữ 'ba''mẹ' này cũng không dễ dàng phát ra như vậy.

"Bà đừng có dọa tới thằng nhỏ." La Lập Hằng liếc mắt nhìn bà xã nhà mình hết cách nói.

Đôi lông mày tuyệt đẹp của mẹ La nhướn một cái, "Cũng không biết năm đó là tên nào chưa gì đã há mồm kêu nhạc phụ, sống chết không chịu sửa miệng."

"Đó còn không phải do tình thế bắt buộc sao." La Lập Hằng chính đáng nói.

Mẹ La không thèm quan tấm đến hàng này nữa, lại xoay qua Tạ Phi, dùng giọng điệu nhỏ nhẹ ôn tồn dụ dỗ: "Tiểu Phi à, đến gọi một tiếng xem nào, gọi xong liền cho con ăn bánh sinh nhật nha."

Tạ Phi lại nhìn con dao đang lắc lư bên kia, thầm nghĩ: La gia đúng thực là dân phong cường hãn, sau đó chỉ có thể ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ, mở miệng gọi một tiếng ba mẹ, âm thanh không quá lớn, nhưng ba mẹ La có thể nghe rõ ràng, gật gật đầu khá là vừa ý. Đứa con dâu này đúng là thuận mắt hơn thằng oắt con kia nhiều, vừa nhìn liền biết là một đứa nhỏ ngoan ngoãn.

Ăn xong bánh sinh nhật, Tạ Phi nhìn thời gian, hiện tại chạy về nhà lên game cũng đã không kịp, chỉ có thể mượn một cái máy tính ở La gia dùng một chút, dù sao để phòng trường hợp không kịp về, Tạ Phi liền mang theo thẻ game theo bên người. Mẹ La thực vui vẻ khi Tạ Phi chịu ở lại, đem cậu lên phòng La Khanh.

Trong phòng của La Khanh thứ nhiều nhất vẫn chính là sách, trên tường treo một bức tranh chữ, trên bàn sách còn đặt một bộ giá bút lông. Phòng khá là lớn, sạch sẽ ngăn nắp, không nhiều đồ trang trí. Tạ Phi onl game chỉ cách thời gian đội đón dâu còn khoảng mời phút là đi tới bên cạnh Tam sinh thạch, Diệp lạc ô đề đã đứng đợi ở đó, bên cạnh là một đám người. Vừa thấy Tạ Phi xuất hiện, lập tức từng đợt từng đợt hoa tươi tung lên.

Quan hệ phu phu hai người sớm đã ký kết, cho nên hôn lễ lần này chỉ được tính là làm bù, không cần làm bước chạy đến Tam sinh thạch ký kết nữa, trực tiếp cùng đội đón dâu đánh trống khua chiêng đi một vòng quanh đường lớn ngõ nhỏ trong Cổ Vực là được.

Bởi vì là quan hệ phu phu, nên tất nhiên cũng không có kiệu hoa các kiểu, hai con tuấn mã cao lớn uy vũ đứng trước Tam sinh thạch, một đen một trắng, trên cổ mỗi con được treo một bông hoa đỏ thực lớn, thực chói mắt. Mộ Nha cùng Diệp lạc ô đề đã đổi thành áo cưới đỏ thắm, Vũ sư phong thần tuấn lãng cùng với Dược sư ôn nhuận như ngọc, cùng cưỡi tuấn mã, dưới sắc đỏ nổi bật chuyện vui mừng, một đôi đẹp như tranh được hâm mộ khắp Cổ Vực.

(Thế giới) Nhược nữ tử: Đại quân xuất phát đem nhân vật phản diện thượng vị đến cùng! Hoa tươi tung ra nào ~~ pháo hoa bắn lên nào ~~ anh em ta đêm nay không say không về!

(Thế giới) Cố chỉ sinh hoa: (Phe phảy quạt) Mọi người qua đường chú ý dưới chân ha~ phía trước có em gái dễ thương; nữ hán tử; thiếu niên thẹn thùng; anh giai uy vũ đang đợi các người đó!

(Thế giới) Thiên địa kiếp hồi: Cực thiên các không thua người cũng không thua trận địa, lì xì đêm nay bọn này bao tất!

(Thế giới) Cúc phân thiên hạ: Muahhaaaaaaa Đại tiện nhân cốc gửi lời chúc mừng! các vị hương thân bạn hữu mau tới cướp dâu ! ! !

(Thế giới) Yêu nghiệt khán tiện: Nhược thủy tam thiên tiết mục đặc sắc! Thần phu không phải ngươi muốn cưới, muốn cưới liền cưới! ai có thể từ tay đại thần cướp được thần nãi đứng đầu sever, bổn bang làm chủ đem cậu ấy gả ! cho ! ngươi! một năm ba trăm sáu mươi năm ngày, sữa uống tới no! hệ thống mặc ngươi đùa giỡn!

(Thế giới) Đạm thị kê đản đích đản: Nếu dám không lấy, giết không tha.

(Thế giới) Văn tử tuyệt sát 999: Tất nhiên có thể lựa chọn lấy hàng đổi hàng, ví dụ như Kiệt suất đích tiểu nhị bức; Cà sa như hỏa; Ngẫu nhĩ quân vv..., chỉ có đổi không được không có nghĩ không tới.

(Thế giới) Diệp lạc ô đề: Đây chính là đại lễ các người tặng cho tôi (mỉm cười)?

La Khanh híp mắt nhìn đám chữ đang không ngừng ngụp lặn trên màn hình, được thôi, nhìn tốc độ này, rõ ràng đã có mưu tính từ trước. Mà trong ngày hôm nay, lời nói của đại thần cũng không có tác dụng gì, tiết tấu của Nhược thủy một khi được mở ra liền chạy thẳng tới Tây thiên, người người mạnh mẽ tìm chết, cho nên một câu của Diệp lạc ô đề như rơi vào biển nước, lăn tăn vài ngọn sóng liền tắt ngủm, không có cách nào áp chế được hoạt động cướp dâu oanh liệt ngày hôm nay.

Mà điều đáng nói chính là , trong Cổ Vực thực sự có thể cướp dâu, chỉ cần trên đường thành thân ngươi có thể giết chết tân lang. Chỉ là loại chuyện táng tận lương tâm này chưa có ai đi thử bao giờ mà thôi. Người bang Nhược thủy tam thiên rõ ràng đang muốn nếm thử nó, mà vừa bắt đầu liền muốn khiêu chiến với cấp độ cao nhất, đem thần phu gột rửa sạch sẽ, thêm tương thêm dầu, cột dây tơ hồng trang trí thêm lá rau xà lách -- Khách quan, món ăn của ngài!

Bởi vậy một đám tay giơ đũa, vai vác theo súng ống lựu đạn, đám ăn hàng thèm nhỏ dãi đã lâu, lau khô nước miếng, thêm đầy thanh huyết, tiến lên a! ! ! ! lúc này đại thần biểu đạt:

(Thế giới) Diệp lạc ô đề: Các người thực sự quá ngây thơ.

(Thế giới) Phong hạc: Cướp hôn đi! chết đoàn đi! tìm chết tiến lên!

(Thế giới) Tiểu Nguyệt Bạch: ~\(≧▽≦)/~

(Thế giới) Thiếu chủ tôi gả: Tình yêu đích thực! đoàn tìm chết ! tìm chết tiến lên!

(Thế giới) Thiết bản thị cá chước: Hình như chơi rất vui, tôi cũng thêm một chân, đoàn một chân tiến lên!

(Thế giới) Định định đại nhân: Các người xác định như vậy không có vấn đề gì chứ? các người không phải đang thành thân sao? Biến thành cuộc đàn áp đẫm máu kiểu này thực không sao chứ? ai yah anh đây thực vì mấy người lo lắng a phốc ha ha ha ha ha ha (đạp bàn cười điên cuồng)

(Thế giới) Trung nhị bất thị bệnh: Phốc ha ha ha ha người này đầu óc có vấn đề đi, có liên quan gì tới anh ta sao? ai yah tôi đây thực lo lắng cho EQ của anh ta a (Đạp bàn cười điên cuồng)

Bị chế giễu! dĩ nhiên bị người của Nhược thủy tam thiên chế giễu! còn là cái tên Trung nhị kia chế giễu .... hu hu hu hu Định định đại nhân nắm chặt tay phẫn hận không thôi.

(Thế giới) Định định đại nhân: Anh em Giang sơn lệnh mau đi cướp dâu cho tôi, mau!

Các người có từng hỏi qua ý kiến của tôi đây sao? Tôi chỉ là gả cho người, nga không đúng, là thành hôn mà thôi .... Tạ Phi nhìn làn sóng cướp dâu hung mãnh này, tiến nhập trạng thái cạn lời bất lực. Có điều ... dường như ... chơi khá vui đâu.

(Thế giới) Mộ Nha: Ừm, như vậy đi. Ai giết được Diệp lạc, tôi liền theo người đó.

(Thế giới) Cúc phân thiên hạ: (⊙v⊙)

(Thế giới) Đại thấp huynh: (⊙v⊙)

(Thế giới) Cố chỉ sinh hoa: (⊙v⊙)

(Thế giới) Vô địch tiểu đạo trưởng: (⊙v⊙)

(Thế giới) Thử địa vô dâm: (⊙v⊙)

(Thế giới) Nhược nữ tử: Thì ra ... boss chân chính là thần phu đại nhân na ......

(Thế giới) Cúc phân thiên hạ: Muahaaaaaaaaaaaa (đập bàn cười điền cuồng) (ngồi xổm vịn bờ tường) từ hôm nay trở đi chị đây chính là fan não tàn của cậu nha, Tiểu ô nha!

(Thế giới) Nhất thoa yên vũ: +1

(Thế giới) Trung nhị bất thị bệnh: +10086!

(Thế giới) Diệp lạc ô đề: Dọn sạch hiện trường cái đã.

Áu áu áu áu Đại thần tới rồi! đại thần ngài tính ứng phó như thế nào? quần chúng nuốt ngụm nước bọt, mỏi mắt chờ mong.

(Thế giới) Diệp lạc ô đề: Phu nhân, chúng ta cược một ván thế nào?

(Thế giới) Mộ Nha: cái gì?

(Thế giới) Diệp lạc ô đề: Cuối cùng nếu em vẫn nhập động phòng với anh, em liền để anh muốn làm gì thì làm có được không?

Muốn.. làm .. gì..thì làm? nhìn thấy mấy chữ này trái tim Tạ Phi bất giác lộp bộp một tiếng, có điều, tình thế tới lúc này không có cách nào lui bước. Huống hồ mặc dù Tạ Phi tin tưởng người thắng cuối cùng chắc chắn là La Khanh, nhưng La Khanh người thật đang ở nơi xa, tạm thời không gặp mặt được, chơi một vố thì đã làm sao chứ? không thể cứ bị La Khanh đùa giỡn mãi được. Vậy nên Tạ Phi cảm thấy thực yên lòng, điềm nhiên gõ ra một chữ.

(Thế giới) Mộ Nha: Được.

Một chữ gửi ra, quần chúng vui mừng. Muốn làm gì thì làm a, đại thần thực gian trá! ngắn ngủi vài phút, tin tức từ Chiến địa kí giả oa cáp cáp đã lật qua vài trang mới, đều là vì mấy chữ này mà tặng like cho đại thần. Đối với sự sùng bái mù quáng với đại thần, một vài người chơi kiên định với lòng tin dại thần có thể ôm được mỹ nhân về nhà đã ở trong bài viết này thảo luận đủ các phương pháp thực thi cái gọi là muốn làm gi thì làm. Đốt nến? Roi nhỏ? không không không, vẫn là Long dương thập bát thức mới tốt ... đợi chút nữa quy nạp tổng kết một chút là có thể đưa Diệp lạc ô đề dùng để tham khảo rồi.

Quần chúng thảo luận đến cuối cùng đều dùng biểu cảm cười mà không nói che mặt xấu hổ kết thúc câu chuyện. Còn Đại thần vẫn đang bình thản trên con đường đón dâu, hoạt động cướp dâu cũng đang tiến hành hừng hực khí thế.

Cửa chính chủ thành nơi truyền tống trận, đội quân xạ thủ của Ngẫu nhĩ quân đã nghiêm trận chờ đợi. Đội ngũ cướp hôn vừa xuất hiện, lập tức chỉnh tề xuất tiễn, mưa tiễn từ trên trời đổ xuống, đủ các loại hiệu ứng, làm màn hình của người chơi sáng thành quả cầu sáng, chân chính sáng lòe mắt chó.

Đội ngũ cướp dâu lập tức phản kích, Cúc phân thiên hạ mười ngón như bay, trong hiệu ứng mưa tên còn thêm hiệu ứng bong bóng chữ ngập trời, đủ các loại hiệu ứng, ngay cả hai mục tiêu mặc hỉ phục rõ ràng nhất ngày hôm nay là Diệp lạc ô đề và Mộ Nha cũng bị che lấp hoàn toàn. Mà hậu quả duy nhất mà cảnh tượng tắc nghẽn này mang lại chính là -- lag! lag như cún! giao diện của tất cả mọi người đều phát sinh vấn đề đơ màn hình ở các mức độ khác nhau.

Mà trong lúc mọi người lag tới không muốn yêu đương gì hết thì Diệp lạc ô đề bắt đầu động đậy!

Anh ta vẫn cưỡi trên lưng ngựa như cũ, không dùng bất cứ kĩ năng nào, không nói một câu nào, nhưng trong nháy mắt, tất cả đều chỉ có thể dừng mọi hành động nhìn về phía anh ta.

Thân là một thành viên trong đội ngũ cướp dâu, lúc Nhược nữ tử thấy tình cảnh này chỉ có thể đỡ trán than thở. Mấy ngày nay cô liều mạng đi đánh Tàng bảo các là vì cái gì cơ chứ? ! vì sao cô muốn liều mạng đi đánh Tàng bảo các cơ chứ!

Nhìn dưới đất từng đống lại từng đống đồ này xem?

Hả? Cái ống nhổ? bánh lớn màu trắng? Cây xương rồng? Qủa cầu da nhỏ? còn có gia tộc nhà gián này nữa? đùa à, chỗ này là buổi triển lãm ba ngàn loại đồ vật sao? rốt cuộc là đến cướp dâu hay là đến làm trò cười cho thiên hạ đây chứ, toàn bộ ý chí chiến đấu tạm thời tắt ngúm có được không?

Thuốc biến thân lúc này có tác dụng không khác nào thuốc kích thích là mấy, chính là thứ nên bị trời tru đất diệt a!

Trên lưng ngựa, Diệp lạc ô đề nhìn Mộ Nha bị biến thành một chú gà vàng nhỏ nói:

(Gần) Diệp lạc ô đề: Phu nhân à, có cần anh ôm không (mỉm cười)?

Người dịch: Hana_Nguyen

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play