Đến giờ cơm tối, Chu Thư Nhân ăn rất
ngon miệng. Nghỉ ngơi trọn vẹn một ngày tinh thần phấn chấn, sắc mặt hồng hào
hoàn toàn không giống người đang bị bệnh chút nào. Điều khiến Chu Thư Nhân vui
vẻ nhất là đơn xin nghỉ của anh đã được phê duyệt - kỳ nghỉ 5 ngày. Đối với Chu
Thư Nhân hiện tại, Hộ Bộ chấp thuận cho anh kỳ nghỉ này quá sảng khoái và cũng
quá nhiều.
Buổi chiều phê duyệt cho nghỉ kéo theo
một làn sóng nghị luận khác, lần này càng có nhiều người tin tưởng Chu Thư Nhân
đã làm phật lòng Hoàng thượng hơn. Chu lão đại không ra ngoài nên không bị ảnh
hưởng gì, riêng Xương Trí thì bị ảnh hưởng nhất định. Đã nhận lời đến dự tiệc,
lại báo với Xương Trí là không tổ chức. Xương Trí không mất mát gì, trái lại
còn cảm thấy hơi buồn cười. Bên chỗ cha còn chưa có kết luận gì, nhưng
phía hắn đã nghiệm chứng được lòng người rồi. Đồng thời hắn cũng ngậm ngùi, mắt
nhìn người của hắn không chuẩn tý nào.
Ăn cơm chiều xong, Tuyết Hàm nhịn tới
nhịn lui không nhịn được nữa bèn kéo ống tay áo Dung Xuyên đi dạo trong vườn.
Nàng ra hiệu cho nha hoàn lui ra, chỉ chừa lại Thuỳ bà tử rồi nhỏ giọng hỏi:
- Hôm nay huynh làm sao thế? Cứ nhìn cha muội
miết vậy?
Còn bày ra vẻ mặt rối rắm. Ngoại trừ
cha nàng, tất cả mọi người đều liên tục ngoái nhìn Dung Xuyên!
Dung Xuyên càng bối rối hơn, nghĩ thầm
trong bụng: thê tử tương lai chứ có phải ai xa lạ đâu, đồng vợ đồng chồng. Vậy
thì hắn có thể nói:
- Muội phải hứa với ta là không được
nói cho ai khác.
Đến cả cha và ông nội mà hắn còn chưa
nói nữa là!
May mà Ninh hầu gia và Ninh Quốc Công
không biết, bằng ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.