Lễ Bộ

Cổ Trác Dân không thể hiểu được Ngô Minh, trong lòng cứ bồn chồn mãi. Ngô Minh không đi thăm Chu đại nhân nằm ngoài dự kiến của ông ta. Ông ta không dám tới cửa là vì ông ta chưa từng bước vào cửa lớn Chu gia, ông ta không tiện tới thẳng mà phải viết thiệp trước.

Ngô Minh vừa ứng phó xong những người tới tìm mình nói chuyện. Hôm qua y không đi thăm nghĩa phụ, có người nhịn không được mà tới gặp y dò la tin tức. Ai cũng cho rằng y sợ vạ lây nên không dám đi, còn có người đến châm chọc y nữa. Ngô Minh suy nghĩ tới thất thần, có cảm giác Cổ Trác Dân vẫn luôn nhìn y nên hỏi:

- Sao lại nhịn ta như vậy?

Cổ Trác Dân đáp: - Chu đại nhân bị bệnh rồi.

Ngô Minh hỏi lại:

- Ngài chuẩn bị đi thăm à?

Trong lỏng Cổ Trác Dân có chút dè chừng Ngô Minh. Tuổi tác Ngô Minh nhỏ hơn ông ta, nhưng ông ta không hề xem thường Ngô Minh. Ông ta không nắm chắc được thái độ của Ngô Minh, cho nên cũng không nhiều lời mà chỉ cười cười.

Ngô Minh mỉm cười đáp lại, sau đó tiếp tục chỉnh sửa bản ghi chép như không có chuyện gì. Cổ Trác Dân bức bối, sau này ông ta phải làm việc chung với Ngô Minh nữa chứ. Nghĩ đến viễn cảnh tương lai, tâm trạng vốn đã sa sút lại càng thêm sa sút hơn.

Chu Thư Nhân ở Chu gia đã đón vị khách thứ hai, là Trương Cảnh Hoành. Anh hỏi:

- Sao ngươi lại đến đây?

Vào canh giờ này lẽ ra Trương Cảnh Hoành phải ở Hộ Bộ chứ.

Trương Cảnh Hoành dòm kỹ sắc mặt Chu đại nhân, ngoài hơi vàng vọt thì không có dấu hiệu nào nữa. Y thả lỏng một chút, suy bụng ta ra bụng người: nếu y xảy ra chuyện gì chắc chắn sẽ ngủ không ngon và cả người trông tiều tuỵ, sắc mặt của Chu đại nhân không tới nỗi nào. Cho dù vẻ mặt vẫn luôn sa sầm, cũng đủ khiến y yên tâm. Y nói:

- Đúng lúc ra ngoài làm việc, cho nên hạ quan tạt qua đây. Lúc ở Hộ Bộ đại nhân vẫn luôn giúp đỡ hạ quan, hạ quan lấy làm cảm kích trong lòng.

Chu Thư Nhân nói: - Là do ngươi không được lựa chọn thôi.

Trương Cảnh Hoành rất nể Chu đại nhân, nhưng không khỏi ghét miệng lưỡi của Chu đại nhân. Y đáp:

- Bẩm đại nhân, lời của hạ quân toàn xuất phát từ đáy lòng.

Chu Thư Nhân tự động lý giải rằng Trương Cảnh Hoành thật lòng hy vọng người trước mắt có thể che chở cho y sẽ không xảy ra chuyện gì. Còn những chuyện khác thì anh thà tin Diêu Triết Dư chứ không dám tin Trương Cảnh Hoành. Trong suy nghĩ của anh, Trương Cảnh Hoành sẽ ích kỷ hơn Diêu Triết Dư.

Chu Thư Nhân uống miếng nước ấm, hỏi:

- Ngươi thăm rồi đó, còn chuyện gì sao?

Trương Cảnh Hoành thật sự có việc, bèn nói:

-

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play