Tống bà tử đáp: - Người không nhớ nhầm
đâu, đúng là vừa nãy Hồ thị nói tự tay mình làm đấy ạ.
Trúc Lan cầm lấy cây trâm, nói:
- Ta tưởng đâu chỉ làm điểm tâm hoặc
khăn tay gì đó đơn giản thôi. Không ngờ lại là trang sức, xem cách phối màu sắc
này không tệ chút nào.
Tống bà tử kinh ngạc:
- Tay nghề của Hồ thị thật sự rất tốt.
Trúc Lan để cây trâm xuống, nói:
- Có vẻ như những trang sức mà đó giờ Hồ
thị đeo là do tự tay bà ấy làm cả.
Âu cũng là do cuộc sống đưa đẩy, nhưng
Hồ thị thật sự có tài. Thị không xấu hổ mà giấu nó đi, khiến Trúc Lan lại càng coi trọng Hồ thị hơn. Không có ai là hoàn mỹ cả,
và mỗi người đều có ưu điểm riêng của mình.
Trúc Lan không hợp đeo mấy trang sức đó
nên chia đều cho các phòng, tuy rằng không đắt đỏ gì nhưng rất mới mẻ.
Buổi tối lúc chuẩn bị nghỉ ngơi, Chu
Thư Nhân nhắc đến chuyện phong hào. Trúc Lan đang buồn ngủ đến mức sắp ngủ thiếp
đi, nghe vậy lập tức tỉnh hồn:
- Đảm bảo sẽ không có phong hào Tấn
Vương.
Chu Thư Nhân nói: - Chỉ cần Thái Tử ổn
định thì sẽ không có Tấn Vương. Hoàng Thượng đang thăm dò các đại thần, đại thần
cũng đang thử tâm tư của Hoàng Thượng. Cứ chờ xem, chắc chắn ngày mai sẽ có nhiều
người nhắc đến Tấn Vương!
Trúc Lan có phần kích động ngồi dậy:
- Danh hiệu đã định nhưng mấy vị hoàng
tử này cũng sẽ không từ bỏ ý định. Nói đến mới thấy, nhà ngoại của Nhị hoàng tử
đúng thật là bình tĩnh.
Chu Thư Nhân: - Nhịn được càng lâu mới
có thể làm nên chuyện lớn. Ngoài Thái Tử ra, Nhị hoàng tử thu hút sự chú ý nhiều
nhất. Trần gia không làm gì mới là ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.