Chu Thư Nhân nhìn Trương Cảnh Hoành, nói:
- Ngươi cũng gan lắm mới dám tới đây.
Trương Cảnh Hoành trộm nghĩ: không dám
cũng phải liều mạng tới. Vốn dĩ y ở Kinh Thành đã không thoải mái, Tết nhất nhà
mình quạnh quẽ cho nên y bắt buộc tới Chu gia ló mặt một cái.
- Cuộc sống khốn khó, hết cách rồi ạ.
Chu Thư Nhân ra hiệu cho Trương Cảnh Hoành
uống trà, nói:
- Vậy thì ngồi chơi lâu lâu rồi về.
Trương Cảnh Hoành mừng như điên. Y chỉ
định bụng tới chào năm mới lộ mặt một cái rồi về nhà ngày, không ngờ còn được ở
lại lâu hơn. Không ít quan viên tới Chu gia chúc tết, y không trở về biết đâu
cuộc sống năm nay có thể dễ thở hơn chút đỉnh.
Bên chỗ Trúc Lan, hai mắt Diêu Hinh dính chặt vào hai đứa trẻ
song sinh không dứt ra được. Trong mắt tràn ngập khát khao có con. Tô Huyên
quan sát mẹ chồng, thấy mẹ chồng cũng không bài xích Diêu Hình thì cười nói:
- Ngươi có thể bế bọn chúng thử.
Diêu Hinh còn chưa bình tĩnh lại được,
lúc đứa trẻ được đưa tới thị mới vội vàng duỗi tay ôm chầm lấy. Nhóc con mập mạp
trong lòng rất nặng, thị cười đáp lại:
- Tiểu công tử trông thật đáng yêu, Huyện
chúa nuôi khéo quá.
Tô Huyên nghe vậy thì rất vui. Hai đứa
bé này do một tay thị nuôi nâng, bọn chúng đều rất đáng yêu là nhờ công của thị
cả. Thấy con trai không ngoan, thị nói:
- Thằng bé hơi bướng một chút. Không
sao, nó cố ý đó.
Diêu Hinh thật sự luống cuống, thị rất
sợ làm rớt bảo bối Chu gia. Thấy bé con trong lồng ngực nhìn mình rồi cố tình
vùng vẫy, thị cũng cười nói:
- Tiểu công tử thông minh quá.
Trúc Lan véo tay cháu trai, nói:
- Nó bắt nạt cha nó quen rồi.
Tô Huyên cười trộm. Lần nào thằng nhóc
cũng làm cho tướng công sợ toát mồ hôi hốt đầy đầu, bằng không nó sẽ không chịu
bỏ qua.
Diêu Hinh cực kỳ hâm mộ. Người ta có
con, mà còn là những đứa trẻ lanh lợi khỏe mạnh.
*****
Chu Thư Nhân ở nhà ngoài đón tiếp không
ít quan viên tới chúc tết, mấy quan viên nán lại đều sẽ ngó Trương Cảnh Hoành một
cái. Trương Cảnh Hoành rất bình tĩnh, thậm chí còn có thể trò chuyện mấy câu.
Cho đến khi Chu Thư Nhân nhìn thời gian, bảo rằng hơi mệt trong người thì
Trương Cảnh Hoành mới gọi Diêu Hinh ra về.
Lúc Chu Thư Nhân vào phòng, Trúc Lan bèn hỏi:
- Bọn họ đều biết nhà chúng ta không có
họ hàng gần để đi chúc Tết nhỉ ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.