Chu Thư Nhân đi theo sau tiểu thái giám, thở dài một hơi. Mấy ngày nay anh tổn không ít tâm huyết, Hộ Bộ lại là chỗ cần khối óc và sức lực, giờ mới mấy ngày ngắn ngủn, anh đã cảm thấy như bản thân sống ít đi một năm rồi.
Trong chính điện, hoàng thượng thảnh thơi nhìn tấu chương. Hôm nay tâm tình tốt, không chỉ có năm mươi vạn lượng bạc vào sổ sách, hai ngày sau sẽ càng nhiều hơn. Sau đợt lũ lụt phía Nam, cũng có bạc chi ra để sắp xếp và tu sửa đê đập. Phần đầu tấu chương trước giờ không kiên nhẫn xem cho hết, hôm nay đã có thể xem vào rồi.
Hoàng Thượng nghe được tiếng bước chân cũng không ngẩng đầu, mà hỏi:
- Thăm dò ra không?
Thái tử xin nghỉ phép với phụ hoàng để đi gặp Chu Thư Nhân. Gặp đại thần ngay trong cung thì không thể giấu được bất kỳ ai, chi bằng cứ thoải mái mà làm.
- Không có, Chu Thư Nhân trả lời trông rất nghiêm cẩn nhưng giống như đang bỏ ngỏ gì đó, trong lòng nhi thần vẫn còn chưa hết nghi ngờ.
Hoàng thượng không muốn suy nghĩ nhiều nữa. Chu Thư Nhân có những hành động đằng sau cũng được, không có cũng được, kết quả đều có lợi cho ngài thôi. Ngài không nhất thiết phải đi truy hỏi tới cùng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT