Ăn cơm tối xong, Chu Thư Nhân và con trai đi vào thư phòng, nhân tiện kiểm tra tiến độ của các cháu trai. Mấy ngày này bận quá, anh rất ít khi về nhà, lơ là mấy đứa nhỏ không ít.
Trúc Lan thì quay về phòng, lấy hộp đựng ngân phiếu ra. Ngân phiếu trong hộp không còn bao nhiêu, cô lấy ra đếm. Tính cả bạc vụn, là còn chưa đến bảy trăm lượng. Thoáng cái phải lấy ra năm trăm lượng, còn lại chưa đến hai trăm lượng bạc, đã lâu không có cảm giác bạc không đủ dùng.
Gần đây đến kinh thành tiêu có hơi nhiều, hơn nữa Chu Thư Nhân thăng chức lại tăng tiền tiêu vặt hàng tháng cho hạ nhân, tình hình kinh tế trở nên túng thiếu. Tuy rằng đãi khách thu lại được không ít quà cáp, nhưng đều là vật phẩm, không thể dùng như bạc. Chút ít bạc này, thật sự không đủ đến lúc thu hoạch đâu, chi phí tiêu dùng ở đất Kinh Thành rất nhiều.
Lúc Chu Thư Nhân trở về, trông thấy ngân phiếu trên bàn, anh chỉ lấy ra ngân phiếu bốn trăm lượng:
- Bạc lần trước cho anh còn chưa có cơ hội dùng, bốn trăm lượng là đủ rồi.
Trúc Lan: - Anh cứ cất ở đó đi, trước kia không có cơ hội là do Hộ Bộ bận rộn, qua mấy ngày nữa Hộ Bộ thảnh thơi rồi, chắc chắn sẽ phải đãi khách.
- Trong nhà chẳng còn bao nhiêu bạc phải không!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT