Lớp học nhỏ của Chu gia khai giảng, Trúc Lan tìm hiểu xong thì trong lòng đã có phán đoán, Dung Xuyên chưa có nền tảng, Lý thị và Triệu thị thì kẻ tám lạng người nửa cân, có thể tính nhẩm trong vòng năm chục, nhưng lên số hàng trăm thì cần dùng bàn tính tiền. Con gái và cháu trai cả có căn bản tốt, lại được Chu Thư Nhân dạy vài ngày nên tính trong vòng một trăm thì không thành vấn đề.

Chờ xây xong hàng rào thì bảng xếp hạng cũng thay đổi, Dung Xuyên thật sự thông minh, khó trách được Chu Thư Nhân đánh giá cao và tự tay dạy dỗ, vừa giảng một chút là đứa bé này đã hiểu và biết suy một ra ba, những phép cộng trừ đơn giản không còn khó khăn với hắn, hắn đã có thể làm những bài toán mà Trúc Lan ra đề dựa theo cổ đại. Người đứng thứ hai thì lại ngoài dự đoán, Trúc Lan không ngờ sẽ là Lý thị, Lý thị học chữ chậm nhưng với toán thì ngược lại. Triệu thị thì học chữ khá tốt, nhưng tính toán lại lộn xộn.

Lý thị lâng lâng, khoe khoang, "Mẹ ơi, hay con ngừng hai ngày chờ đệ muội theo kịp tiến độ, sau đó lại tiếp tục học nhé?"

Bốn ngày rồi, nàng ta muốn được ra ngoài đi dạo, những ngày không được hóng chuyện quá đau khổ!

Trên mặt Trúc Lan không có cảm xúc, mấy ngày nay cô đã quen việc Lý thị chọc tức Triệu thị, Triệu thị bị chọc khóc mấy lần. Cô mệt mỏi phẩy tay, đi chỗ khác nhanh đi, để cô nghỉ ngơi hai ngày, "Đừng quên giờ về nấu cơm đấy."

Trúc Lan cho những gợi ý nhỏ theo những món đã ăn ở hiện đại, thế nên tài nấu nướng của Lý thị tăng cao thấy rõ, bây giờ chuyện nấu cơm trong nhà không thể rời khỏi tay Lý thị được.

Lý thị cười hớn hở, "Mẹ, con không quên đâu."

Lý thị hào hứng chạy nhanh, sợ mẹ chồng đổi ý!

Triệu thị hít sâu hai hơi, không ngờ nàng ta lại không bằng đại tẩu, nước mắt lưng tròng, nhịn không được nức nở, hai vai run lên: "Mẹ à, có phải con ngốc quá không, con còn không bằng đại tẩu nữa."

Sao nàng ta còn không bằng một người ngốc nghếch chứ, nàng ta sốc đến nỗi hoài nghi cuộc đời, nàng ta không chấp nhận được chuyện mình còn không bằng một người ngu ngơ như Lý thị!

Trúc Lan thầm mắng Lý thị, cô cũng khổ lắm, sao chuyện dỗ người thành công việc của cô rồi? Cô bó tay với Triệu thị, chỉ có thể lạnh nhạt nói: "Ai cũng có sở trường của riêng mình, con phải nghĩ tới chuyện nó không học chữ giỏi như con." ( truyện trên app T Y T )

Triệu thị vẫn không thể chấp nhận nổi, nàng ta không thể học toán dở như thế được, nghĩ tới chuyện con trai con gái sẽ giống nàng ta, "Mẹ à, con có lỗi với Chu gia quá."

Trúc Lan: "..."

Cô thật sự theo không kịp mạch não của Triệu thị, chuyện này thì liên quan gì tới Chu gia!

"Á!" Một tiếng kêu vang lên khiến Trúc Lan sợ thót tim, Triệu thị cũng quên cả khóc!

Trúc Lan cẩn thận lắng nghe động tĩnh ở sân sau, cô không muốn nghe Triệu thị khóc nữa nên nương chuyện này vội vàng ra ngoài xem, không thể xem phát sóng trực tiếp tại hiện trường được, chỉ có thể nghe thôi.

Giọng của Vương Trương thị quá dễ nhận ra, mụ đang mắng Vương lão tứ, "Đồ bụng dạ độc ác, đáng chém ngàn đao..."

Khóe miệng Trúc Lan run rẩy, Vương Trương thị mắng suốt một phút mà không lặp lại từ nào. Cô cũng nghe ra được lý do rồi, Vương Như không chỉ bán công thức cho một nơi, bây giờ trong trấn có tận mấy nhà bán kim chi, những ai mở cửa hàng đều có cách để bản thân giảm chi phí, Vương gia thì khác, mua cải trắng với giá cao lại cộng thêm những chi phí khác, thế nên giá bán đắt hơn cửa hàng, Vương Trương thị lỗ vốn nặng.

Ngoài Vương lão tứ ra thì Vương gia còn bốn đứa con trai cùng với cháu trai đã cưới vợ, nhiều nhân lực lại còn tham lam nên làm kim chi đầy cả sân, cứ tưởng có thể kiếm được một khoản tiền lớn, ai ngờ lại lỗ vốn, Vương Trương thị chưa từng chịu thiệt lớn vì người trong nhà như thế, vậy nên mụ hoàn toàn nổi giận!

Trúc Lan dỏng tai lên nghe, nghe thấy tiếng khóc của Tôn thị, tiếng la của Vương Như, tiếng gào khóc kêu la của Vương lão tứ khi bị đánh, còn có tiếng đập phá hỗn loạn. Nói đến cùng cũng vì Vương Như làm quá độc ác, biết rõ tính tình Vương Trương thị thế nào mà chẳng chừa chút đường sống, lần này ép Vương Trương thị nổi điên rồi.

Dù Trúc Lan không phải người thích nhiều chuyện cũng nghe được không ít tin tức, hình như Vương Trương thị bỏ vốn mười lượng bạc. Vương Trương thị liên tục cưới cháu dâu về nên mười lượng bạc gần như là tất cả tiền của mụ rồi. Trúc Lan còn muốn nghe thêm nhưng người tới xem náo nhiệt quá nhiều, xôn xao khiến cô nghe không rõ. Cô thấy chuyện nên biết cũng biết rồi, đứng một lúc tê chân nên quay về sân trước.

Tuyết Hàm quan tâm, "Mẹ ơi, sau nhà xảy ra chuyện gì vậy?"

Trúc Lan cũng không giấu giếm mà nói ra chuyện nhà Vương lão tứ, tiện thể còn dạy một câu, "Trước khi đối đầu với kẻ địch thì nên xem xét lại năng lực của bản thân, nếu đủ khả năng thì giải quyết tận gốc, còn không đủ năng lực thì phải tránh đi, chờ khi nào có cơ hội thì đánh một đòn không cho đối thủ kịp trở tay, nhớ là đừng học theo nhà Vương lão tứ, hại người không được còn hại cả mình."

Chu lão nhị vừa vào đã nghe thấy những lời này, liên tục gật đầu, không hổ là mẹ hắn, suy nghĩ cũng giống hắn.

Tới giờ cơm trưa thì Lý thị đã về, Trúc Lan không đợi Lý thị mở miệng đã hỏi thẳng, "Chuyện nhà Vương lão tứ giải quyết thế nào rồi?"

Lý thị kinh ngạc: "Sao mẹ không ra ngoài mà cũng biết thế?"

Trúc Lan: "...Nhà Vương lão tứ ở sau nhà mình mà."

Lý thị vỗ đầu: "Con quên mất."

Trúc Lan chú ý tới con đường phía trước cũng hỗn loạn nên rất tò mò, "Vậy giải quyết thế nào?"

Nếu chưa giải quyết thì Lý thị sẽ không thỏa mãn đi về thế này.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play