Trong một nhà hàng có tiếng của thành phố, tại lầu cao nhất, một nam một nữ đang ngồi nói chuyện.
- Gọi tôi tới đây có việc gì không?
- Chẳng lẽ chúng ta gặp nhau phải cần lý do sao?
Hôm nay cô ta trang điểm đậm mặc một chiếc váy cắt xẻ hở bạo, còn cô để lộ phần đùi cho Phó Nghị Đình ngồi đối diện nhìn thấy nhưng với thực tế anh lại chẳng quan tâm.
Chân phụ nữ như cóc ghẻ thế kia còn xấu hơn chân vợ của anh nữa, từ khi biết được âm mưu của người con gái mình từng xem là em gái. Anh cũng chẳng tha thiết gì về loại người này.
- Cô biết tôi còn sống, tại sao lại giả vờ.
- Em chỉ mới biết thôi, mà... anh vững đừng dùng những từ ngữ xấu xa như thế nói với em chứ. Anh của trước đây rất tốt với em mà.
Mạc Khả Lam này ra bộ mặt đáng thương nhưng trong lòng anh chỉ muốn ói ngay trước mặt, không hiểu sao trước kia bản thân thiếu hiểu biết lại bị một con nhãi dối lừa.
- Vậy thì đi tìm tôi của trước kia đi, còn tôi của bây giờ chỉ đối xử tốt với một mình vợ của tôi thôi.
Anh cũng không hẳn là giọng lạnh lắm, tuy đang khẳng định chủ quyền nhưng vẫn rất nhẹ nhàng với Mạc Khả Lam. Không ấm áp như trước đây và cũng không cho cô ta cơ hội.
Nghe Phó Nghị Đình nhắc đến Vũ An Nhiên, cô ta liền đổi sang bộ mặt ghét bỏ, quả nhiên rất đúng với suy nghĩ trong đầu của anh. Mạc Khả Lam xem cô như cái gai trong mắt.
- Cô ấy mất trí rồi, không nhớ anh là ai nữa. Sao cứ phải bám lấy cô ấy thế, anh không sợ cô ấy ghét anh hay sao? Đã sáu năm rồi, anh vẫn không từ bỏ được sao?
Lời nói nhẹ nhàng lại thâm tình, giống như đang hóa thân vào người bạn cùng Phó Nghị Đình tâm sự. Nhưng con mắt của anh đã nhìn thấu con người của cô, chỉ muốn mong mối quan hệ của họ chấm dứt.
- Tình yêu của mình không thể nói bỏ là bỏ được, như vậy thì không gọi là tình yêu.
Không chỉ gọi anh ra đây để nói chuyện mà còn moi móc một số chuyện của Vũ An Nhiên, từng lời nói của anh Mạc Khả Lam biết chắc hai người họ đang ở cùng nhau. Phó Nghị Đình đã rõ âm mưu của cô từ trước và cũng đang giăng cái bẫy chờ con mồi cắn câu.
- Bây giờ anh không có tiền tài danh vọng, hai người sẽ sống tốt sao?
- Chuyện gia đình của anh em hỏi kĩ để làm gì?
Phó Nghị Đình lập tức quay xe, Mạc Khả Lam như bị đâm trúng vào điểm yếu, cô luống cuống ấp úng giải thích.
- À... tại... tại vì, tại vì em luôn xem anh là anh trai. Em chỉ đang quan tâm cuộc sống của anh thôi...
- Cô Mạc có đang hiểu lầm gì thì phải, tuy tôi và cô quen nhau đã lâu nhưng tôi vốn coi cô là người hợp tác. Từ khi tôi phá sản, bố cô đã hủy bỏ hợp đồng, tôi và cô cũng chẳng có quan hệ gì với nhau nữa.
- Có chứ... em thích anh, rất thích anh... Cho nên chúng ta...
Phó Nghị Đình dường như đã chịu hết nổi rồi, trong ánh mắt tràn đầy tức giận nhưng vẫn nuốt cục tức mà ngắt lời.
- Cô thích tôi nhưng tôi đã có gia đình rồi. Chúng ta không có mối quan hệ nào cả... Tôi xin phép.
Phó Nghị Đình đứng dậy muốn rời đi nhưng Mạc Khả Lam đã dùng thân thể quyến rũ của mình chặn ngay trước mắt. Cô chạm tay vào cổ áo của anh sau đó choàng ra sau, cả người tiến lại gần nhìn Phó Nghị Đình bằng ánh mắt say đắm và thèm khát.
- Sao anh vội thế, vợ của anh đã từng sống chung với người đàn ông khác. Anh có muốn biết họ đã làm những gì không, để tôi làm lại việc họ đã từng làm với nhau nhé.
Mạc Khả Lam còn quá đáng hơn, cô đặt đôi môi mình lên cổ anh nhưng Phó Nghị Đình đã đẩy mạnh cô ra, chưa kịp chạm vào.
Trước đây anh cũng từng lo lắng, sợ rằng Chu Thái Thi sẽ cưỡng bức Vũ An Nhiên, từng lời nói tuy là khiêu khích chia rẽ nhưng không hẳn là không đúng.
- Tôi không cần biết và cũng không muốn biết, tôi chỉ quan tâm lần đầu của cô ấy là trao cho tôi. Những lần khác thì tôi không quan tâm, bớt xía vào chuyện người khác đi. Đừng để tôi phải nổi nóng hay đụng tay đụng chân với cô.
Phó Nghị Đình bực tức rời đi, tuy không quyến rũ được anh nhưng cũng có chút manh mối.
...
Vũ An Nhiên đợi ở nhà, buổi sáng cũng chỉ lót dạ bằng đĩa mì xào, cô chán nản đi ra đi vào. Trong lòng vô cùng sốt ruột và lo lắng, để đỡ chán cô mở điện thoại ra xem nhưng có một tin nhắn gửi bằng nick ảo gửi đến.
Bức ảnh chồng cô Phó Nghị Đình và Mạc Khả Lam đang ôm nhau, là do góc chụp nên đã lầm tưởng nhìn ra Mạc Khả Lam đã hôn Phó Nghị Đình.
Vũ An Nhiên run tới nỗi làm rơi luôn điện thoại, cô không tin vào mắt mình. Sợ rằng anh lại bỏ rơi mình một lần nữa, sáu năm trước Phó Nghị Đình đòi ly hôn vì chiêu trò của Mạc Khả Lam dàn dựng làm anh hiểu lầm cô ngoại tình.
Nhưng về sau anh đã không kí vào đơn, điều tra mới biết anh ta là kẻ giả mạo và mất tích ngay sau đó. Anh luôn hối hận và luôn giữ chừng mực cưới phụ nữ kể cả khi không có Vũ An Nhiên ở bên cạnh.
Còn bây giờ, những giọt nước mắt đau khổ của cô giống như trước lại rơi xuống. Trái tim đau thắt lên quằn quại, lúc anh rời khỏi nhà cô đã trao niềm tin nhưng rồi cuối cùng lại là sự thất vọng tràn trề.
👍⬅⬅⬅
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT