Giữa tháng sáu, Vạn Minh Đế bệnh tật tiêu trừ thân thể khang kiện. Để cảm tạ thiên địa tứ phúc Vạn Minh Đế liền cho chuẩn bị lễ Giao Tự quy mô hơn mọi năm.
Giao Tự là đại lễ quan trọng, thông thường cũng chỉ có chính cung Hoàng hậu mới có quyền đứng bên cạnh Hoàng đế tế lễ. Bình thường mỗi năm Chương Hàm Yên mang cấp bậc Quý phi sẽ cùng Vạn Minh Đế chủ trì, nhưng năm nay cấp bậc Giang Kim Hoa đã cao hơn nàng, cái vinh dự này xem chừng Giang Kim Hoa sẽ được nhận.
Chương Hàm Yên trong lòng không chút bực bội, thói đời trèo càng cao ngã càng đau. Giang Kim Hoa đi tế lễ Giao Tự lần này hại nhiều hơn lợi, tự biến thành cái đích cho kẻ khác nhắm đến. Cây cao thì đón gió lớn, bản thân Giang Kim Hoa gốc gác không vững, sợ rằng không trụ nổi trước giông bão hậu cung.
Hạ chí, từ sáng sớm Giang Kim Hoa đã lên phượng kiệu đến Thiên Đàn chuẩn bị tế lễ. Chương Hàm Yên nghe Nhị Hồng thuật lại Vạn Minh Đế ban cho Giang Kim Hoa ân điển vô cùng cao quý chính là được dùng sắc phục Hoàng hậu xuất hiện trước thiên hạ bách tính.
- Cái này cũng không có gì đặc biệt, bản cung mỗi năm đều mặc qua một lần, vừa nóng vừa mệt, lễ tế lại dài phải đến giữa chiều mới được dùng cơm trưa.
Chương Hàm Yên thành thật ca thán, lễ Giao Tự này chỉ được thanh danh. Năm nay Giang Kim Hoa có thể đi thay nàng, Chương Hàm Yên mừng còn không kịp. Chỉ là Chương Hàm Yên không ngờ sắc trời vừa chuyển tối thì từ bên ngoài đã truyền đến tin tức Giang Kim Hoa bất tỉnh giữa đường về, có dấu hiệu hạ sinh.
Chương Hàm Yên bấm đốt ngón tay nhẩm tính, Giang Kim Hoa vào cung chỉ mới gần bảy tháng, bằng phương cách thần kỳ nào đó mà thai tự nàng ta mang đã đến kì khai hoa nở nhụy. Toàn thân Chương Hàm Yên run lên bần bật, nếu như Giang Kim Hoa thực sự hoài thai trước khi tiến cung thì chính là tử tội tru di tam tộc.
- Nhanh... nhanh đến Ngọc Tú cung...
Chương Hàm Yên vận y phục màu lục nhạt, tóc cũng chỉ vấn sơ sài gài lên một chiếc trâm bạch ngọc. Nàng ngồi trên kiệu không khỏi suy tính, cứ cho rằng thai tự Giang Kim Hoa mang ở ngoài thì cùng lắm khoảng bảy tháng. Tuy rằng hài tử đầu tiên bụng có chút nhỏ nhưng nàng ta cũng chỉ mới theo Lương Vương lên kinh thành gần tám tháng mà thôi. Chín phần mười đứa trẻ trong bụng Giang Kim Hoa là cốt nhục của Lương Vương.
Phi tần hậu cung mười mấy người nửa ngồi nửa đứng thành hai dãy dài bên ngoài khách phòng của Ngọc Tú cung. Chương Hàm Yên sau khi nhận lễ thì điềm tĩnh ngồi xuống, Vạn Minh Đế không có ở đây, hẳn là vào phòng sinh rồi.
Uống chưa cạn một tách trà Chương Hàm Yên đã thấy Vạn Minh Đế bước ra, sắc mặt hắn ta đen như than, ánh mắt tối sầm. Giang Kim Hoa chưa được bảy tháng đã hạ sinh, bất kỳ ai cũng đều có quyền nghi ngờ huyết thống hài tử trong bụng nàng ta.
Chương Hàm Yên nhắm mắt dưỡng thần, việc sinh nở thập phần hung hiểm. Đừng nói là nửa ngày, nếu như Giang Kim Hoa sinh khó sợ rằng đến tối mai cũng không xong.
Canh ba, người của Ngự thiện phòng đưa thiện đến hầu Vạn Minh Đế, các nàng vì thế cũng được một ít canh nóng điểm tâm. Chỉ là cả Ngọc Tú cung bây giờ nồng nặc mùi máu tanh, có đói cũng không nuốt nổi.
"Dung Phi nương nương hạ sinh, là một tiểu Hoàng tử!"
Bà đỡ trong hậu viện Ngọc Tú cung vừa lên tiếng, người bên ngoài liền nín lặng mấy giây. Trịnh Quý nhân giật thót nhìn qua Chương Hàm Yên, nhưng nàng chỉ nhàn nhạt lắc đầu. Hiện tại thánh ý mới là quan trọng, cho dù cả Đại Yến nghi ngờ nhưng Hoàng thượng vẫn tin tưởng Giang Kim Hoa thì không ai có thể làm gì nàng ta được.
Quang Tổng quản từ đâu xồng xộc chạy vào, hớt ha hớt hải chỉ lên bầu trời giữa sân Ngọc Tú cung.
- Hoàng thượng.... Hoàng thượng... là điềm lành... điềm lành...
Chương Hàm Yên cau chặt hàng mày, vội vàng theo chân Vạn Minh Đế bước ra ngoài. Cảnh tượng trên không trung lúc này vô cùng choáng ngợp, một đàn quạ đen lớn đang xếp thành hình phượng hoàng vỗ cánh bay lên.
Chương Hàm Yên quay đầu nhìn vào tẩm phòng Giang Kim Hoa, "phượng hoàng triều thiên" xuất hiện vào lúc này đối với nàng ta chưa hẳn đã là điềm lành.
Mãi đến khi đàn quạ bay đi mất, Vạn Minh Đế mới hạ lệnh.
- Truyền khẩu dụ của Trẫm, Dung Phi Giang thị có công sinh hạ Hoàng tử giúp thiên gia khai chi tán diệp, tấn phong Quý phi.
Chương Hàm Yên khụy chân thi lễ, miễn cưỡng cùng đám phi tần chúc mừng một câu.
...***...
Giang Kim Hoa hạ sinh mới chỉ hơn một tháng, mà tấu sớ đề nghị sách lập Đông cung Thái tử đã chất cao như núi. Trong triều náo loạn không thôi, ai nấy đều gần như chắc chắn ngôi vị chính cung Hoàng hậu sẽ thuộc về Giang Kim Hoa.
Chương Hàm Yên ngày ngày đều bình thản trong tẩm cung thưởng thức hoa quả ướp lạnh, bình chân như vại. Nhị Hồng thì ngược lại cảm thấy ấm ức thay cho chủ tử, vừa bổ một quả dưa hấu vừa than thở:
- Nương nương cứ như thế này... đến khi Ngọc Tú cung kia trở thành Hoàng hậu... người còn có thể sống tốt được sao!
Chương Hàm Yên uống một ngụm nước mơ chua khoan khoái, lại ngậm thêm một quả nho lạnh mới nói:
- Em cho rằng Giang thị thực sự có thể trở thành Hoàng hậu sao?
Nhị Hồng tròn mắt ngơ ngác không hiểu, Chương Hàm Yên gõ lên trán tì nữ thân cận một cái rồi giải thích:
- Sở dĩ Giang Kim Hoa hạ sinh sớm như vậy một phần chính là nhờ vào thuốc thúc sinh của Trịnh Quý nhân. Trịnh Quý nhân lợi dụng Hương Hoan đưa thuốc đến, Giang Kim Hoa không chút nghi ngờ liền uống vào. Tuy rằng nàng ta an toàn hạ sinh Hoàng tử, nhưng ngược lại đã gieo nghi ngờ vào lòng Hoàng thượng.
Việc này do chính miệng Hương Hoan nói với Chương Hàm Yên, tuyệt đối không sai. Tuy vậy trong lòng Chương Hàm Yên vẫn còn một thắc mắc khác, tiểu Hoàng tử sáu tháng của Giang Kim Hoa trong lễ tắm ba ngày có vẻ rất cứng cáp, không giống những đứa trẻ sinh non sáu tháng bình thường.
Vạn Minh Đế tuy sủng ái Giang Kim Hoa nhưng hắn ta còn yêu ngai vàng của bản thân hơn. Vạn Minh Đế không ngu ngốc đến mức tin đàn quạ "phượng hoàng triều thiên" kia xuất hiện ngẫu nhiên, mà chắc chắn là có người sắp đặt. Hơn hết gần đây triều thần còn đồng loạt dâng tấu muốn sách lập Ngũ Hoàng tử của Giang Kim Hoa trở thành Thái tử, đồng nghĩa với việc tiền triều và Ngọc Tú cung đang bắt đầu thông đồng.
Chương Hàm Yên phủi phủi tay, Giang Kim Hoa trăm tính nghìn tính cũng sẽ không tính ra nổi những triều thần đang ủng hộ Ngũ Hoàng tử kia thực chất chính là người của Định Quốc Hầu phủ. Chương gia gốc rễ thâm sâu, đừng nói chỉ là một Phi tử như Giang Kim Hoa, đến cả Vạn Minh Đế cũng phải kiêng dè.
Ngoài cổng lớn xuất hiện bóng người, giọng nói của Quang Tổng quản lanh lảnh giữa sân đá:
- Bẩm Chương phi nương nương, Hoàng thượng mời nương nương đến Ngọc Tú cung!
Chương Hàm Yên uể oải ngồi dậy, ngạc nhiên nhìn Quang Tổng quản.
- Ngay bây giờ sao?
Quang Tổng quản làm ra bộ bí mật, Chương Hàm Yên tuy tò mò nhưng cũng không hỏi thêm liền đổi thường phục đem theo Nhị Hồng đến Ngọc Tú cung. Nhị Hồng vừa che ô tránh nắng giúp nàng, vừa nhấm nhẳn:
- Không lẽ là sắc phong Hoàng hậu muốn nương nương đến chung vui?
Chương Hàm Yên nhếch môi, nàng hoàn toàn tin tưởng vào suy tính của bản thân. Giang Kim Hoa sẽ không dễ dàng trở thành mẫu nghi thiên hạ như vậy.
Bởi vì không ngồi kiệu nên Chương Hàm Yên đến nơi có chút trễ, giữa đại sảnh Ngọc Tú cung đã đầy đủ phi tần. Trông thấy Chương Hàm Yên, chỉ trừ Vạn Minh Đế ai nấy đều đồng loạt đứng lên. Chương Hàm Yên cũng từ tốn hành lễ cùng Vạn Minh Đế, sau đó ngồi xuống vị trí của bản thân.
- Tất cả đều đã có mặt rồi, nàng có gì muốn nói thì cứ nói đi!
Vạn Minh Đế vừa lên tiếng, Chương Hàm Yên liền biết đại sự chẳng lành.
Trịnh Quý nhân một thân tử y tím sẫm tóc cài hoa lụa trông có phần già nua hơn tuổi, nàng ta quỳ thụp ra đất, nghiêm cẩn cúi đầu.
- Tần thiếp Quý nhân Trịnh thị hôm nay muốn tố cáo Dung Quý phi Giang thị thông gian nam nhân, dâm loạn vô đức, ô uế hậu cung, sinh ra nghiệt chủng!
- Hàm hồ!
Vạn Minh Đế đập mạnh tay xuống bàn khiến nhẫn ban chỉ vỡ tan tành. Chương Hàm Yên cùng đám phi tần còn lại vội đứng lên.
- Hoàng thượng bớt giận!
Giang Kim Hoa cả người cứng ngắc như tượng đá, mồm há hốc mắt trợn trừng. Đến khi các nàng đều đã được ngồi xuống, mới thấy Giang Kim Hoa quỳ bò đến dưới chân Vạn Minh Đế.
- Bệ hạ... thần thiếp không có... thần thiếp không làm ra loại chuyện như vậy... thần thiếp vô tội...
Vạn Minh Đế không nhìn Giang Kim Hoa, mà trực tiếp chỉ vào Trịnh Quý nhân.
- Ngươi tố cáo Dung Quý phi có chứng cứ gì không?
- Tần thiếp có nhân chứng! - Trịnh Quý nhân cứng cỏi trả lời.
Quang Tổng quản cho người triệu nhân chứng, tức thì Hương Hoan và một thị vệ lạ mặt được đưa vào.
- Nô tì Hương Hoan Nhất đẳng cung nữ Ngọc Tú cung bái kiến Hoàng thượng, Hoàng thượng Vạn Tuế!
- Vi thần Đại nội Thất phẩm Thị vệ Trương Nhất bái kiến Hoàng thượng, Hoàng thượng vạn tuế!
Chương Hàm Yên nheo nheo mắt nhìn thần sắc kinh hãi tột cùng của Giang Kim Hoa. Xem ra nàng ta không lường trước được việc sẽ bị Hương Hoan phản bội.
Giang Kim Hoa bất thần đứng lên trân trối chỉ tay vào Hương Hoan không ngừng mắng chửi:
- Bản cung chưa từng đối xử với ngươi tệ bạc... ngươi vì sao thông đồng cùng tiện nhân Trịnh thị vu cáo bản cung...
- Quý phi!
Vạn Minh Đế trừng mắt, Quang Tổng quản vội vàng kéo Giang Kim Hoa qua đứng một bên. Giang Kim Hoa lúc này dường như mới trấn tĩnh, không còn hồ nháo nữa mà bắt đầu rưng rức khóc.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT