Quả thật vào đêm trăng tròn Tuyên Thần liền tìm đến tẩm phòng của Chương Hàm Yên. Bên trong lập lòe ánh nến, phảng phất mùi thơm hương liệu mê hoặc lòng người.

Chương Hàm Yên hâm một vò rượu nóng, lại cùng Tuyên Thần đàm tửu từng ly. Nàng nhắc lại những chuyện trong quá khứ từ khi còn để chỏm vào sư môn học việc cho đến hôm nay đã có chút thanh danh. Tuy vậy Chương Hàm Yên cũng cẩn thận không đề cập đến Tô Khuynh Khuynh hay đại chiến trừ ma.

Nửa đêm rượu đã cạn trà đã vơi, Chương Hàm Yên mới vờ như lưu luyến kéo lấy ống tay Tuyên Thần ướm hỏi:

- Đã khuya như vậy... hay là sư huynh đừng về... lưu lại nơi này tạm một đêm...

Tuyên Thần đã túy lúy say, bộ dáng chính nhân quân tử cũng không còn nữa mà cợt nhã cười:

- Ta biết sư muội sẽ giữ ta lại... ngay từ những ngày đầu tiên gặp nhau muội đã thích ta rồi đúng không?

Chương Hàm Yên trong lòng chán ghét nghĩ, đó là do khi ấy nguyên chủ bị mỡ heo che tâm nên mới phát sinh tình cảm với loại tra nam như ngươi. Chỉ là Chương Hàm Yên không biểu hiện ra ngoài, chỉ vào tịnh phòng.

- Bên trong đã có nước ấm, sư huynh tắm rửa mát mẻ, muội sẽ trải sẵn giường chiếu...

Tuyên Thần lảo đảo tiến vào tịnh phòng theo lời Chương Hàm Yên, rất nhanh nàng đã nghe bên trong ồn ào tiếng nước chảy. Chương Hàm Yên thổi nến, lại thêm hương liệu vào lò.

Thời điểm Tuyên Thần ra ngoài thì trong phòng om om tối, đến quần áo cũng không mặc liền lao lên giường ôm lấy mỹ nhân vào ngực. Bên ngoài tháng ba mưa xuân rả rích, bên trong phòng cũng là một cảnh xuân nồng nhiệt.

Tuyên Thần sau khi ân ái cảm thấy rất thỏa mãn, cuối cùng thì những gì y muốn đều đã thu về trong tay. Tiêu diệt ma tu, trở thành Chưởng môn, có được mỹ nhân, tất thảy đều viên mãn. Tuyên Thần hôn lên đôi môi người nằm trong ngực lần cuối, không ngờ lại nghe nàng ta lên tiếng.

- Sư tôn! Người hài lòng chứ!

Đầu óc Tuyên Thần đang mờ mịt thì đột ngột xung quanh đèn nến đều cháy sáng, lúc này y mới nhận ra từ đầu trên giường cùng y vốn dĩ không phải Chương Hàm Yên. Tuyên Thần gằn giọng phát hỏa:

- Tô Khuynh Khuynh sao lại là ngươi?

- Nếu không là ta thì sư tôn nghĩ là ai? - Tô Khuynh Khuynh miễn cưỡng cười thê lương vô hạn, nhưng rất nhanh ánh mắt nàng ta đã trở nên sắc bén dị thường - Ngươi quên rồi sao sư tôn, chính ngươi đã yểm chú pháp lên người ta khiến Ly Huyền Âm vong mạng. Nay ta dùng thân mình để báo đáp sư tôn!

Tuyên Thần hiện tại mới nhận ra bản thân vừa rồi đã giao hợp với Tô Khuynh Khuynh, nghĩa là kết cục của y và Ly Huyền Âm cuối cùng sẽ đều như nhau. Tuyên Thần dường như không chịu nổi đả kích này, lao đến bóp cổ Tôn Khuynh Khuynh, nhưng không ngờ từ đằng sau một lưỡi kiếm bén ngót đã kề vào cổ y.

- Tuyên Thần! Ngươi làm sao phải kích động như vậy, đây chỉ là gậy ông đập lưng ông mà thôi! - Chương Hàm Yên cười nhạt.

***

Chương Hàm Yên và Tô Khuynh Khuynh áp giải Tuyên Thần đến trước Vọng Vực, từ sau khi ma tu tuyệt diệt thì toàn bộ oán khí chất chồng đều bị giam giữ phía dưới vực thẳm không đáy này. Hiện tại chỉ cần Tuyên Thần rơi xuống trong thoáng chốc sẽ trở thành một mớ xương khô.

- Nói! Toàn bộ mọi chuyện xảy ra như thế nào? - Chương Hàm Yên dùng mũi giày nâng cằm Tuyên Thần lên.

- Nếu ta nói ra toàn bộ ngươi sẽ thả ta sao? - Tuyên Thần quắc mắt nhìn nàng.

Chương Hàm Yên cười lớn, chỉ về phía Tô Khuynh Khuynh.

- Một đêm xuân tình đổi bằng ngàn năm công lực, ngươi nghĩ thử bản thân sắp đã trở thành phàm nhân còn muốn ra điều kiện với ta ư? Trả lời cho nghiêm túc nếu khiến ta hài lòng thì còn có thể xem xét...

- Ta nói! - Tuyên Thần hít một hơi sâu. - Kế hoạch trở thành Chưởng môn vốn dĩ đã được ta sắp xếp từ nhiều năm trước.

Chương Hàm Yên liếc mắt với Tô Khuynh Khuynh, an ủi nàng ta:

- Lời mà Tuyên Thần sắp nói ra e rằng sẽ khiến ngươi chịu tổn thương không nhỏ, ngươi có thật sự muốn nghe!

- Đã đến nước này còn gì mà không thể! - Tô Khuynh Khuynh thần sắc nhợt nhạt căm hận nhìn Tuyên Thần.

Tuyên Thần nghiến răng, chỉ vì một phút sơ hở mà để bản thân lâm vào tình cảnh này thật vô cùng mất mặt. Y tính toán chỉ cần có thể khiến Chương Hàm Yên tháo dây trói liền lập tức đẩy hai nàng xuống Vọng Vực hủy thi diệt tích.

- Đầu tiên là về chuyện Cơ Tiêu Hồn đi, nếu ta nhớ không nhầm thì năm đó người có khả năng đứng đầu môn phái là hắn chứ không phải ngươi. - Chương Hàm Yên chậm rãi nói. - Yêu thú Hỗn Độn vốn dĩ do ngươi thả, còn Tô Khuynh Khuynh chỉ là cái cớ mà thôi!

- Đúng! - Tuyên Thần không phủ nhận. - Là ta gợi ý cho Tô Khuynh Khuynh đường đến nơi giam giữ yêu thú, cũng là ta tự tay thả Hỗn Độn ra ngoài khiến Cơ Tiêu Hồn trọng thương không thể tu luyện được nữa. Nếu như hắn ta tiếp tục tu luyện e rằng sẽ phát triển hơn ta, cái ghế Chưởng môn này làm sao đến lượt ta!

- Vậy xem ra để Tô Khuynh Khuynh giữa Thập Đại Vạn Chiến liều mạng khuyên nhủ Ly Huyền Âm đầu hàng cũng là chủ ý của ngươi? - Chương Hàm Yên bình thản hỏi Tuyên Thần.

Tuyên Thần ha ha cười, dùng ánh mắt thương hại nhìn Tô Khuynh Khuynh.

- Tất nhiên là do ta làm! Tô Khuynh Khuynh xinh đẹp diễm lệ như vậy nếu như không để Ly Huyền Âm trông thấy thì thật đáng tiếc!

- Vì sao chứ? - Tô Khuynh Khuynh hét lên. - Vì sao ngươi lại muốn Ly Huyền Âm phát sinh hứng thú với ta?

Tuyên Thần vẫn một bộ dáng nhăn nhở, chậc lưỡi mấy cái.

- Đương nhiên là để hạ chú pháp phá hủy công lực! Loại chú pháp này chỉ có tác dụng trên người mang mệnh số thiên sát cô tinh! Ta đã may mắn thu nhận được Tô Khuynh Khuynh ngươi thì cũng phải triệt để sử dụng chứ! Đáng tiếc nuôi ngươi nhiều năm như vậy lại để tên ma tu đó đoạt mất trinh tiết của ngươi!

Việc cần nghe Chương Hàm Yên cũng đã nghe đủ liền phất tay để lộ một trường không gian. Tuyên Thần thất kinh nhìn lên, phía sau trường không gian kia chính là Chân Minh Tiên Quân cùng hàng loạt những vị tiên nhân chính phái tai to mặt lớn. Chương Hàm Yên cung kính chấp tay cúi đầu nói:

- Thưa sư tôn cùng các vị tiền bối, nghịch đồ Tuyên Thần bị tra khảo đã khai ra toàn bộ, không biết nên xử trí thế nào?

Tuyên Thần trân trối nhìn Chương Hàm Yên không nghĩ nàng lại dùng kế sách này. Y quỳ bò trên hai chân, sợ hãi cầu xin:

- Sư tôn! Đồ nhi biết lỗi!

Chỉ là Chân Minh Tiên Quân không hề niệm tình liền phất tay lệnh tống Tuyên Thần xuống Vọng Vực. Chương Hàm Yên cười nhạt một tiếng, nói:

- Tô Khuynh Khuynh xem ra thù của ngươi được trả rồi!

Tô Khuynh Khuynh mím môi áp tay vào ngực nhoẻn miệng cười, sau đó đá Tuyên Thần mấy cái rồi dứt khoát đẩy y xuống vực.

- Tra nam! Không đắc tội!

Hệ thống: "Chúc mừng ký chủ vượt qua Ảo cảnh! Hoàn thành thử thách!"

Chương Hàm Yên nhìn bầu trời tháng ba rộng lớn, lại nắm lấy tay Tô Khuynh Khuynh.

- Ở lại bình an!

Tô Khuynh Khuynh tuy không hiểu nàng muốn nói gì nhưng vẫn gật đầu. Nàng ta nhìn theo bóng Chương Hàm Yên xoay người đạp kiếm bay lên giữa không trung xa dần xa dần đến khi chỉ còn một đóm sáng mờ.

***

Reng reng reng! Reng reng reng!

Chuông báo thức reo inh ỏi khiến Chương Hàm Yên bừng tỉnh, lại nhận ra đây chính là phòng ngủ của bản thân. Chương Hàm Yên nghĩ đến một loạt sự kiện vừa xảy ra chân thật đến mức không thể tin nổi. Hết thảy Ảo cảnh đều giống nhau, hành thiện gặp thiện làm ác gặp ác.

Chương Hàm Yên nhìn vào gương thở dài một bận, thời điểm bên trong Ảo cảnh chỉ mong mau chóng thoát ra ngoài, nhưng đến khi đã ở thế giới thực thì lại có chút luyến tiếc. Suy nghĩ mông lung một hồi Chương Hàm Yên quyết định chỉnh trang rồi đến công ty.

Rất lâu chưa vận lại trang phục công sở Chương Hàm Yên có chút bỡ ngỡ, mất một giờ đồng hồ từ lựa chọn quần áo cho đến trang điểm cá nhân. Khi cô bước vào thang máy chung cư thì đã hơn mười giờ sáng. Thang máy không có ai, sảnh chung cư cũng vắng lặng vô cùng.

Hiện tại đã là tháng Sáu, không khí oi nóng, nắng trời rực rỡ. Chương Hàm Yên nheo nhoe mắt nhìn người đi đường, phát hiện trên đầu ai cũng có một thang cấp độ ba màu xanh, hồng, đen kèm theo. Chương Hàm Yên dụi mắt mấy lần để xác định bản thân không nhìn nhằm.

Hệ thống: "Chúc mừng ký chủ đã trở lại thế giới thực, mỗi màu trong thang cấp độ ứng với chỉ số tình (bạn bè, yêu đương, gia đình,...), tốt (thân ái, hòa nhã, giúp đỡ...) và xấu (ích kỷ, ghen tị, giả tạo,...). Nếu đã may mắn sở hữu thiên nhãn hơn người, mong rằng ký chủ tương lại sẽ sử dụng khả năng này vào những việc có ích."

Chương Hàm Yên xoa xoa mi tâm, xong rồi Hệ thống thế mà theo cô đến tận thế giới thật. Đèn giao thông chuyển xanh, Chương Hàm Yên vừa định dợm bước qua bênh kia đường thì vô tình nhìn thấy một cô gái đang khóc lóc níu kéo bạn trai. Chỉ số trên đầu bọn họ rõ ràng thể hiện tên tra nam này chỉ muốn lừa tình lừa tiền cô gái. Chợt nhận ra cả hai đều là nhân viên của công ty, Chương Hàm Yên liền muốn ra tay trừ hại.

Hệ thống: "Chủ nhân tiến lên! Lần này tôi còn có một không gian tùy thân chứa trăm vạn bảo bối giúp chủ nhân thay trời hành đạo!"

Chương Hàm Yên nhếch môi, xem ra bản thân không thoát được số mệnh trừng trị tra nam rồi. Bất quá, lần này Chương Hàm Yên rất thích.

- Này Hệ thống, sao hôm nay ngươi lại dễ nói chuyện vậy?

Hệ thống: "Thân phận ký chủ chỉ là thử thách, chỉ khi là chủ nhân thì mới thật sự bắt đầu!"

_Hoàn_

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play