Tô Nhuyễn sửng sốt một lúc mới hiểu câu Bratt nói có ý tứ gì. Lúc ở phương Tây xảy ra tai hoạ thì phần lớn đều dựa vào tự mình cứu mình, mếu đám người tụ tập lại thì càng dễ dàng xảy ra bạo động và tranh đoạt hơn. Cho nên khi cứu viện ở phương Tây, khi bộ đội xuất động cứu người thì luôn cứu những người có chức có quyền và vài người tranh giành được vị trí đầu.
Thảo nào từ ngày hôm qua anh chàng này vẫn luôn đi theo sau mông cô, Tô Nhuyễn còn tưởng rằng bởi vì cô là người quen duy nhất nên anh mới như vậy. Bây giờ nghe xong mới hiểu, chắc là Bratt cảm thấy cô có chỗ dựa nên có thể rời đi trước.
Tô Nhuyễn dở khóc dở cười nói: “Tôi sẽ không rời đi đâu. Nếu anh muốn rời đi thì chờ tới khi trận đỉnh lũ này đi qua đã, đến lúc đó sẽ có tài xế tiến vào đưa anh đi ra ngoài.”
Bratt cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, “Tại sao cô lại không đi? Tôi nghe nói đồ ăn ở đâu không còn nhiều lắm, những binh lính kia cũng đều phải ăn cơm mà.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT