Những người đàn ông thân cao tám thước đều đỏ hốc mắt, ai cũng biết chuyện kia có ý nghĩa gì. Vào thời điểm nguy hiểm nhất, giải phóng quân đã bảo vệ cho bọn họ an toàn phía sau còn chính mình thì lại vọt tới nơi nguy hiểm nhất.
Tô Nhuyễn cũng không biết nên nói cái gì, bởi vì Lộc Minh Sâm cũng đang ở nơi tiền tuyến kia. Cô nhìn nhìn tay bọn họ, nói: “Đi băng bó một chút trước đi, các anh vất vả rồi. Việc cứu viện vật tư còn phải nhờ vào các anh nữa đấy!”
Anh Nhậm vẫy vẫy tay, nói: “Băng bó thì không cần, vết thương nhỏ này so với vết thương của các chiến sĩ giải phóng quân thì còn kém xa! Không phải nói thuốc thang không đủ hay sao? Bọn anh không lãng phí thêm nữa.”
“Đêm nay bọn anh nghỉ ngơi một đêm, ngày mai sẽ về quân khu rồi tranh thủ thời gian vận chuyển thêm vật tư tới đây.” Anh Nhậm hỏi Tô Nhuyễn: “Còn thiếu thứ gì nữa không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT