Yêu Em Không Hề Hay Biết

Chương 04


1 năm

trướctiếp

Trở lại phòng, Lâm Thi Nhã lập tức gọi điện thoại cho Trần Phong Việt gào thét, cũng không thèm quản giờ phút này Trần Phong Việt đang ở dưới lầu, sau khi kết nối máy với anh ta, cô tức giận nói: “Buổi tối chúng ta gặp nhau ở chỗ cũ, tôi có việc muốn nói.”

Sau khi nói xong câu này, Lâm Thi Nhã liền cúp máy, cô không chờ Trần Phong Việt trả lời lại.

Mà trong phong khách, Trần Phong Việt nghe điện thoại truyền đến âm thanh đô đô, liền giật giật khóe môi, hơi nở nụ cười, ngẩng đầu lên nhìn vào căn phòng của Lâm Thi Nhã trên lầu.

“Ba mẹ, nếu không có chuyện gì, con và Luna rời khỏi đây trước.” Nói xong, Trần Phong Việt liền nắm tay Luna bước đi, đầu cũng không quay lại rất nhanh rời đi, để lại mẹ Trần và ba Trần giận tái mặt.

mẹ Lâm nhìn bọn họ, vẻ mặt rất bất mãn: “Tôi nghĩ hai nhà chúng ta sau này vẫn duy trì khoảng cách thật tốt, xin mời trở về đi.”

mẹ Lâm sau khi nhìn bọn họ rời đi liền lên lầu tìm Lâm Thi Nhã, nhìn cửa phòng cô khép hờ, bà nhẹ nhàng đẩy ra, thì nhìn thấy Lâm Thi Nhã đang đứng ngoài ban công, nhìn vào bóng lưng Lâm Thi Nhã bà cảm thấy đau lòng, bà từ từ đi đến.

“Lâm Thi Nhã, mẹ thật sự không nên ảo tưởng với người như vậy, mẹ cứ nghĩ cậu ta sẽ mang lại hạnh phúc cho con.”

“Mẹ, chuyện cũng đã qua rồi, con không sao đâu.” Hiện tại Lâm Thi Nhã chỉ tức giận mà thôi, nhớ đến cảnh Trần Phong Việt dẫn người phụ nữ khác vào nhà cô, việc này làm cô cảm thấy thật khó chịu.

“Vậy là tốt rồi, không có việc gì là tốt rồi, mẹ…….”

“Mẹ, con muốn nghỉ ngơi một chút, mẹ để cho con ở lại một mình đi.”

mẹ Lâm còn định nói chuyện với cô thêm một lúc nữa, nhìn Lâm Thi Nhã mệt mỏi như vậy, bà cũng không nói thêm gì nữa, gật đầu thở dài rồi đi ra khỏi phòng.

Mà trong đầu Lâm Thi Nhã đang suy nghĩ rốt cuộc phải trả đũa Trần Phong Việt như thế nào cho đáng, nổi nhục nhã hôm nay thật là lớn.

“Trần Phong Việt đáng chết!”

Xe chạy như bay trên đường, Trần Phong Việt đang yên đang lành lại hắt hơi một cái thật to, hơi nhíu mày lại: “Luna, tôi đưa em đến đây thôi, tôi còn có việc phải xử lý.”

“Ừ, Phong thật vui vì hôm nay anh có thể đưa em đi gặp ba mẹ anh, cũng chứng tỏ quan hệ của chúng ta.”

Giờ phút này tâm tình Luna thật kích động, cô không thể tin được là Trần Phong Việt sẽ làm như vậy, chẳng lẽ trong lòng anh ta cô có vị trí đặc biệt như vậy sao?

Suy nghĩ đến đây làm Luna càng vui vẻ thêm, ánh mắt nhìn Trần Phong Việt càng thêm nhu tình.

“Luna, em suy nghĩ quá nhiều rồi, tôi đưa em đi gặp bọn họ, chỉ là để giảm bớt phiền phức, tôi nghĩ em là một người thông minh, sẽ không để tôi rước lấy phiền phức.” Trần Phong Việt nở nụ cười khinh bỉ, nhìn vẻ mặt Luna tự cho mình là đúng, thật là cảm thấy buồn cười, anh hôn nhẹ vào môi cô, rồi mới buông cô ra, ý bảo cô có thể xuống xe rồi.

Cho tới bây giờ Luna chưa từng được đối xử như vậy, nhìn Trần Phong Việt, không có người phụ nữ nào có thể nắm giữ được anh ta, cực kỳ đa tình, nhưng cũng là một người đàn ông cực kỳ giữ tâm, lòng của cô bắt đầu đập loạn, cô gật gật đầu, rất ra dáng một cô gái rồi bước xuống xe.

Cô tin rằng, hôm nay Trần Phong Việt đưa cô đi như vậy, điều này chứng tỏ cô vẫn có vị trí trong lòng của anh ta.

Trước chỗ cũ, Lâm Thi Nhã mặc chiếc đầm màu xanh nhạt, nhìn ánh đèn xe chói mắt dừng lại trước mặt mình, sắc mặt ngày càng khó coi.

Mở cửa xe bên ghế lái phụ ra, Lâm Thi Nhã ngồi bên cạnh Trần Phong Việt, luôn bĩu môi, tên công tử bột này, thằng con trai mặt trắng chỉ biết khoe của.

“Cô kia, sao có thời gian rảnh tìm tôi thế?” Tất nhiên là Trần Phong Việt biết cô bé này nhìn anh rất khó chịu, nhưng mà anh thật không rõ, tất cả mọi chuyện đều đã giải quyết xong, cô còn bất mãn chỗ nào?

“Trần Phong Việt, anh có ý gì, đưa một người phụ nữ đến nhà tôi, để cho tôi cảm thấy khó chịu sao? Đáng chết! Chỗ đó là nhà của tôi, anh cũng không cho tôi một chút mặt mũi nào!” Lâm Thi Nhã nhớ đến chuyện này tức giận, lập tức đem một bụng tức giận của mình phát tiết ra ngoài.

Nhìn Trần Phong Việt ngồi bên cạnh vừa đưa tay cài dây an toàn lại vừa cười lắc đầu, giống như Lâm Thi Nhã là một cô gái ngốc, hành động này làm Lâm Thi Nhã tức tức muốn xịt khói.

“Trần Phong Việt, anh có thể nói rõ thái độ của anh không, tôi muốn anh GIẢI THÍCH rõ cho tôi” Lâm Thi Nhã nhấn mạnh hai chữ “giải thích”, cô nhìn Trần Phong Việt, rất muốn xé gương mặt này của anh ta ra, xem anh ta còn có thể đi trêu hoa ghẹo nguyệt nữa hay không.

“Giải thích? Cô đang nói giỡn sao? Tôi không làm gì có lỗi, nếu không phải nhờ tôi nói, hiện tại cô đang chuẩn bị làm cô dâu rồi.” Trần Phong Việt rất bình tĩnh nhắc nhở.

Chuyện cười, muốn anh giải thích, trừ phi trời sập xuống, Trần Phong Việt anh cho dù có lỗi, cũng sẽ không giải thích, Lâm Thi Nhã này thật sự đề cao chính mình rồi.

Trần Phong Việt đưa hai tay ra, bày ra bộ dáng muốn giúp nhưng không thể làm gì được, nhìn mặt Lâm Thi Nhã lúc trắng lúc xanh, anh cảm thấy đùa giỡn cô thật vui, cô bé này lại thú vị như thế.

“Trần Phong Việt!” Lâm Thi Nhã nghiến răng nghiến lợi gào lên, cô cố gắng áp chế tính tình của mình, nhìn bộ dạng đắc ý của anh, Lâm Thi Nhã thật không cam lòng, bỗng nhiên có chút hối hận, để cho anh ta giải quyết chuyện này dễ dàng như vậy, mặc dù cô cũng rất muốn giải quyết chuyện này dứt khoát, nhưng mà nhìn người đàn ông trước mặt nào đang huyên náo, đắc ý như vậy, trong lòng cô cảm thấy không thoải mái.

Nghĩ đến đây, Lâm Thi Nhã nở nụ cười xán lạn, ý cười làm Trần Phong Việt cảm thấy hơi quỷ dị: “Anh xác định là anh giải quyết chuyện này rồi sao?”

Trần Phong Việt đang cười tươi liền cứng ngắc, nhíu mày, nhìn Lâm Thi Nhã trước mặt, thấp giọng hỏi: “Cô nói lời này là có ý gì?”

“Không có ý gì, chỉ là hy vọng cậu chủ Trần ngủ ngon mà không ưu phiền, như vậy đi tôi đi trước đây.” Nói xong, Lâm Thi Nhã lập tức bước xuống xe, vui vẻ cất bước rời đi.

Nhìn theo bóng dáng của Lâm Thi Nhã, trong lòng Trần Phong Việt cảm thấy không ổn, không biết vì sao lại cảm thấy không thoải mái, nhưng mà không biết anh cảm thấy không thoải mái ở chỗ nào.

Cuối cùng, mãi cho đến khi Lâm Thi Nhã hoàn toàn biến mất trong đám người, anh còn ngây ngốc nhìn vào hướng cô rời đi, mãi cho đến khi ở phía sau vang lên tiếng còi xe hơi inh ỏi, anh mới nhanh chóng hoàn hồn lại.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp