8 giờ sáng hôm sau, Tô Mạt bị Tô Lê đánh thức, cô nằm ì trên giường một lát mới dậy. Không biết tại sao Tô Mạt sống lại một đời, nói chín chắn thì cũng không chín chắn lắm, vì cái tính lười vẫn không sửa được.
Tô Mạt nghĩ ở trường phải dậy lúc 6 giờ để đi học, giờ rảnh rỗi thì phải ngủ nướng bù chứ. Mẹ Tô cũng nghĩ thành tích con gái tốt như vậy, chắc chắn ở trường học rất quyết liệt, lúc về nhà cần được nghỉ ngơi nhiều hơn, nên cũng không gọi cô dậy.
Còn đồng hồ sinh học của Tô Lê rất đúng giờ, gần như ngày nào cũng thức dậy lúc 7 giờ, sau khi gấp chăn thì rời giường, đánh răng rửa mặt xong thì chạy bộ quanh tiểu khu một lúc, về nhà thì đi gọi quỷ lười Tô Mạt dậy ăn sáng.
Bữa sáng mẹ Tô đã làm xong trước khi đi làm, mấy cái bánh rán trứng gà thơm ngào ngạt, hai ly nước chanh, hai quả táo Fuji, vừa ngon lại vừa khỏe mạnh.
Mỗi buổi sáng ở nhà Tô Mạt nhất định sẽ ăn một quả táo, con người ta sống lâu mới biết được thân thể khỏe mạnh quan trọng bao nhiêu.
Lúc trước, bữa sáng mẹ Tô làm cô đều không ăn, còn bây giờ, cô cố ý nói để mẹ Tô mua nhiều hơn để ăn mỗi ngày.
Nếu không phải cô rất ghét mùi vị của sữa bò, uống vào sẽ nôn thì mỗi ngày cô cũng sẽ uống một ly sữa bò.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT