Lâm Cảnh Sinh ôm cây đợi thỏ trước cửa nhà ăn chờ Tần Hộ Sinh đến. Từ sáng sớm hôm nay cậu đã đứng ở đây nhưng vẫn chẳng thấy cô đâu. Sean nói cô chắc chắn đang ở trên lớp, Lâm Cảnh Sinh bèn mua một đống ăn rồi chạy đến lớp cô, quả nhiên thấy cô đang ngồi trong phòng học.
Tần Hộ Sinh không đến nhà ăn là để trốn Lâm Cảnh Sinh, nào ngờ cậu ta còn tìm đến tận cửa lớp cô.
Lâm Cảnh Sinh hôm nay xõa đống tóc rối tung thường ngày ra, để cho từng sợi tóc mỏng mềm mại buông xuống bên vai, còn có vài sợi do mồ hôi mà bết lại trên trán, tất cả đều tôn lên khuôn mặt tinh xảo của cậu.
Thế nhưng Tần Hộ Sinh lại hoàn toàn không thèm để ý đến vẻ đẹp này. Cô vừa nhìn thấy Lâm Cảnh Sinh là đã muốn tránh, cậu ta thực sự bám dai như đỉa vậy.
Lâm Cảnh Sinh dường như chẳng buồn để ý đến thái độ của Tần Hộ Sinh, cậu thích cô đã nhiều năm, từ bé đã thích, lúc ở nước ngoài cậu còn học cùng trường với cô nữa.
Mà thật ra, Tần Hộ Sinh cũng chẳng ghét Lâm Cảnh Sinh lắm, chỉ là cậu luôn làm phiền cô. Dù sao hai người cũng lớn lên với nhau, chung quy vẫn còn chút tình nghĩa khi bé, nên cô cũng không muốn nói những lời làm tổn thương cậu, thế nhưng từ thái độ của Tần Hộ Sinh là có thể thấy được cô không hề có ý với Lâm Cảnh Sinh, chỉ có mình cậu là vẫn luôn si ngốc quấn lấy cô.
Tần Hộ Sinh không muốn nhận đồ Lâm Cảnh Sinh mang tới, cậu lại ra vẻ cực kì đáng thương mà nhìn cô, tựa như nếu cô không nhận lấy thì sẽ không đi. Bởi vậy, Tần Hộ Sinh đành phải cầm túi đồ ăn rồi đuổi cậu về.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT