Nhiễm Thiên Không cổ quái nhìn về phía gương mặt mới mẻ, lời này không giống lời mà bạn của Kỷ Duật Hành có thể nói ra. Anh ta còn nghĩ là hai người cùng nhau tới, nào ngờ lại là tay gà mờ.

Người Hy Lạp nói: “Kỷ đã lên đài, anh nghĩ cũng đừng nghĩ chơi nhỏ.”

Kỷ Duật Hành nói: “Tôi nhớ rõ anh ăn 3 lần liền hôm trước cơ mà.”

Người kia cười ha ha, đáp “Bởi vì trước khi đi con gái tôi đã cho tôi nụ hôn may mắn đó.”

“Vậy anh phải cẩn thận, hôm nay nữ thần may mắn của tôi tự mình ra trận đấy.” Kỷ Duật Hành nhìn Thẩm Ninh, hôn má cô một cái.

Thẩm Ninh cười khẽ rồi hôn đáp lại.

Quay đến ô 200. Có người thấy vận may của mình hôm nay không tốt bèn tự động rút lui. Vì thế hiện giờ còn 5 người, một người Anh, trùm Hy Lạp, Nhiễm Thiên Không, Chu Thức và Thẩm Ninh.

“Kỷ Duật Hành, nói thật tôi cực kì hâm mộ anh. Chúng tôi phải phấn đấu không biết bao nhiêu mà kể mới có thể ở đây ngồi cùng bàn với anh. Thế gian luôn không công bằng như vậy, đúng không?” Chu Thức bảo cô gái tóc vàng châm điếu xì gà cho anh ta, từ từ thưởng thức một hơi rồi tiếp lời “Nhưng thực ra cũng khá công bằng đấy chứ. Nếu tôi thua thì chỉ cần cười là xong chuyện, anh thua thì phải quay về xem sắc mặt ba anh thế nào, ha ha.”

Điệu cười mang tiếng khiêu khích này không hề nhận được đồng tình, ngược lại lại thu hút vài tầm mắt cổ quái.

Lúc này Thẩm Ninh mới cười tủm trả lời, “Tôi nhớ ra rồi, hình như đã thấy Chu tiên sinh ở đâu đó trên báo, nói về giá trị của anh……”

Chu Thức xua tay, đáp “Những cái đó đều là tin cũ. Bây giờ công ty tôi lên sàn, mấy tỉ có tính là cái gì.”

“Ừ.” Thẩm Ninh cong môi. Sau đó cô chậm rãi cầm một con chip lên chơi đùa, cười nhạt liếc mắt về phía Kỷ Duật Hành. Kỷ Duật Hành lật tay lại.

Chủ nhà chuẩn bị chia bài, Chu Thức lại nói: “Vị tiểu thư này, phụ nữ vốn không thích hợp với đánh bạc đâu, vẫn nên nhìn chồng cô chơi đi.”

“Xin hãy gọi tôi là Kỷ phu nhân.” Thẩm Ninh cầm con chip trên tay nhẹ nhàng đáp.

Cuộc chơi chính thức bắt đầu. Mấy ván đầu, mọi người vẫn còn đang giữ kẽ chơi nhỏ. Nhiễm Thiên Không phát hiện Thẩm Ninh bài tốt thì đặt lớn, bài xấu thì không động tay. Đây hoàn toàn là kĩ thuật dành cho người bắt đầu, dễ dàng trở thành dê béo trong cuộc chơi.

Đương nhiên không chỉ có anh ta phát hiện, những người khác cũng nhận ra. Bọn họ không khỏi nhìn về Kỷ Duật Hành vẫn thảnh thơi ngồi kia, nghĩ thầm anh đang đưa tiền cho người phụ nữ của mình nướng hết, cũng chưa biết là vui hay không.

Ván này bài Thẩm Ninh rất đẹp, có hai K nhưng Chu Thúc lại có 2 A. Chu Thức đặt 20 chip vào, Thẩm Ninh theo. Chia bài lại, Thẩm Ninh ba K, Chu Thức ba A, mấy người còn lại bài không theo ý muốn, nhất quyết dập bài.

Chu Thức nhếch môi, liếc Thẩm Ninh một cái, đặt nửa số chip vào. Thẩm Ninh lật lại xem át chủ bài, nhìn về phía Kỷ Duật Hành đang cười đầy mị hoặc, sau đó bảo anh đẩy toàn bộ chip ra, “Tất cả.”

Ở đây ai mà chẳng diễn trò, kịch xem rất thú vị.

Chơi bài ở đây không giống bên ngoài bị giới hạn mà có thể đặt nhiều tiền. Lần này dù là một phú hào lớn mật hay dân chơi cờ bạc chuyên nghiệp đều phải tính toán, bởi vì phen này đặt tất cả, đối với những ai đang ngồi chơi chính là một khoản tiền rất khổng lồ.

Kỷ Duật Hành cười sủng ái, không chút do dự làm theo.

Chu Thức ngây ngẩn cả người, anh ta không nghĩ tới Thẩm Ninh có gan nói mấy lời này. Cô thật sự không biết như thế này là bao nhiêu tiền ư… Đúng là nghé con không sợ hổ mà… Hay là, cảm thấy bản thân mình thắng chắc. Hơn nữa, cô không biết nhưng Kỷ Duật Hành không có khả năng không biết, nếu anh thoải mái đồng ý như vậy, đã nói lên anh cũng cảm thấy bài của cô chắc chắn thắng.

Cô có bốn con K.

Chu Thức cắn móng tay, nhất thời tiến thoái lưỡng nan. Anh ta chỉ ba có A, một A đã lên bàn, anh ta nhất định không thể so được với người kia.

Đáng chết, thua mất rồi!

“Sao thế? Chu tiên sinh, anh theo hay không theo đây?” Thẩm Ninh khẽ cười nói, giống như định liệu trước nhất định sẽ thắng.

Không theo, một nửa chip về tay cô, theo anh ta nhất định sẽ thua hết! Như vậy cũng là phần năm tài sản của anh ta rồi.

Quên đi, hảo hán phải biết bỏ qua cái thiệt trước mắt, có kẻ điên mới đi nhảy vào hố lửa, tí nữa lại thắng tiền về. Anh ta cắn răng một cái, mặt âm trầm dập bài.

Thẩm Ninh chậm rãi cười, nhẹ nhàng lật át chủ bài, chỉ có 3 con K!

Cô gái tóc vàng hít một ngụm khí lạnh, kêu một tiếng God.

“Oh.” Mọi người đều nhíu mày, trùm Hy Lạp giơ ngón tay cái, nói một tiếng “nice”.

Chu Thức không dám tin vào mắt mình. Đến lúc chia bài mới, anh ta còn nhìn mặt bàn trống trơn, mỹ nữ tóc vàng phải lắc một hồi anh ta mới tỉnh lại.

Thẩm Ninh tiếc nuối nói với Chu Thức đầy tiếc nuối: “Chu tiên sinh, anh nhát gan hơn nhiều so với tưởng tượng của tôi đó.”

“Cô…!” Chu Thức nghĩ bản thân chính tay chủ động từ bỏ khoản tiền lớn tới tay rồi, mất vợ lại mất quân, tức khắc tức giận đến nổi gân xanh.

Thì ra anh ta mới là dê béo. Mọi người tỉnh ngộ.

“Anh sao không giúp đỡ người thông minh một chút, người này có vẻ vẫn hơi ngốc.” Thẩm Ninh thấp giọng nói nhưng người khác vẫn chập chờn nghe rõ từng câu.

“Anh thấy lúc trước cậu ta rất thông minh.” Kỷ Duật Hành tỏ ra vô tội đáp.

Chu Thức cắn móng tay đến lòi thịt.

Trận bài kia đã đánh vỡ tâm lý Chu Thức. Mấy trận tiếp theo, anh ta ném đi một đống chip vô ích. Lúc này mỹ nữ đi theo cũng rối loạn, không ngừng gợi ý cho.

Chu Thức cực kỳ không kiên nhẫn bảo câm miệng.

Kết quả là Thẩm Ninh tiếp tục đấu với anh ta lần thứ hai, Chu Thức bị khiêu khích, cuối cùng thua hết toàn bộ chip đang có trong tay.

“Lại nữa!” Chu Thức đã thua đến đau mắt đỏ. Anh ta kêu người chia bài lấy thêm chip, người phục vụ chỉ mỉm cười rồi mời quản lý đến

“Chu tiên sinh có rất nhiều tiền nha.” Thẩm Ninh nhìn Kỷ Duật Hành có chút khó hiểu, người kia nhún vai tỏ vẻ không biết.

Chỉ chốc lát sau, người quản lí áo mũ chỉnh tề thấy cuộc chơi còn tiếp tục, nhẹ nhàng mời Chu Thức đến quầy bar nói chuyện.

“Làm gì?” Chu Thức sớm đã cởi áo khoác, anh ta sửa sửa cái nơ áo có vẻ không kiên nhẫn.

“Tiên sinh, tín dụng của ngài đã tiêu quá nhiều rồi.”

“Cái gì!” Chu Thức cơ hồ nhảy dựng lên, “Tôi mới thua có một tí tiền.”

“Đúng vậy, ngài đã thua 400 cái chip 500 nghìn bảng Anh.”

“Mới 20 nghìn mấy người liền liền……” Từ từ, 500 nghìn… Bảng Anh!

Chu Thức nhất thời như sét đánh ngay tại chỗ. Vừa rồi anh ta đắc ý vênh váo đã sớm quên mấy điều này!

Người quản lý nhẫn nại giải thích: “Ngài mới lần đầu đến đây, nếu không có Kỷ tiên sinh đảm bảo, chúng tôi sẽ không cung cấp số chip mệnh giá lớn như vậy. Mong ngài thông cảm, có lẽ ngài nên trả tiền mặt trước đã.”

1,8 triệu… nhân dân tệ! Chu Thức chỉ cảm thấy máu chảy ngược lên, công ty anh ta cũng chỉ mới định giá 1,4 triệu… Cổ phiếu cũng đã bán đi hết rồi, anh ta tìm đâu ra tiền trả số nợ cờ bạc này!

Bản thân vất vả kinh doanh mười mấy năm. Người ngoài nghĩ anh ta gặp vận lên như diều gặp gió, lại không nghĩ tới, tiền anh ta biến mất cũng như tia chớp, ngắn ngủn một giờ liền đưa cho người khác may áo cưới!

Thẩm Ninh mới thua một ván cười khanh khách uống một ngụm champagne, xoay người quan tâm hỏi: “Chu tiên sinh làm sao vậy, có vấn đề gì sao?”

“Ha ha, không có việc gì, chỉ là hiểu lầm một chút về mặt tài chính.” Theo bản năng Chu Thức cười ha ha, trán đổ mồ hôi lạnh. Trong đầu anh ta không ngừng suy nghĩ làm thế nào có thể trả khoản nợ kếch xù này.

“Nếu khó xử, tôi có thể giúp đỡ anh một chút. ” Thẩm Ninh tỏ ra rất hiểu biết.

Chu Thức hai mắt sáng ngời. Anh ta có thể mượn tiền của Thẩm Ninh để đánh lấy tiền về, bây giờ nhất định phải cẩn thận hơn……

“Nhưng mà tôi sợ anh lại không biết ơn. Nhiều năm sau chỉ có chút lợi nhuận nho nhỏ cũng quay lại nói người ta.” Thẩm Ninh vào lúc này lại quanh co, nhàn nhạt quay đầu.

Kỷ Duật Hành buồn cười mà nhìn cô, nói “Ninh Bảo của chúng ta cũng học cách bắt nạt người khác à?”

“Em ghét nhất là đồ vô sỉ không biết cảm ơn.” Thẩm Ninh hừ một tiếng.

Rất nhiều năm rồi Chu Thức không bị người ta nói như vậy. Anh ta cắn răng, quả thật muốn xông lên mắng vài tiếng nhưng do bị một khoản tiền này trói chân nên chỉ có thể đứng tại chỗ cười nịnh nọt, “Kỷ phu nhân, cô hiểu lầm rồi, vừa rồi tôi chỉ nói đùa thôi.”

“Được rồi, Chu tiên sinh nếu không còn chip nữa, đừng xen vào cuộc vui của chúng tôi nữa.” ý Thẩm Ninh chính là “Tạm biệt”.

Người quản lý đã thấy tình huống này nhiều, thấy thế lễ phép chắp tay mời.

Sau lưng Chu Thức ướt mồ hôi lạnh. Anh ta biết lần này đi ra khỏi đây, chính là táng gia bại sản.

Anh ta vội vàng nhìn Kỷ Duật Hành, còn tưởng dễ nói chuyện, miễn cưỡng tươi cười nói: “Kỷ tiên sinh, nhiều năm rồi tôi mới gặp lại ngài nên hơi kích động, nhất thời đắc ý vênh váo, làm lệnh phu nhân có chút hiểu lầm. Ngài rộng lượng như vậy, chắc sẽ không vì việc này mà giận tôi chứ?”

Kỷ Duật Hành cũng không thèm nhìn tới anh ta, “Ừ, vợ tôi tức giận, tôi cũng tức giận.”

“Ngài...!”

“Chu tiên sinh,” Thẩm Ninh ném hai lá bài trong tay ra, quay đầu mỉm cười nói, “Lần sau, nhớ nói lời cảm ơn với những ai từng giúp anh.” Người đàn ông như vậy kiếm được tiền cũng chỉ là đồ cặn bã, thuộc loại bất lương nhất, hôm nay cô sẽ thay trời hành đạo.

Bị Thẩm Ninh nhìn bằng ánh mặt lạnh băng, Chu Thức lập tức bốc hỏa. Gã như hóa điên hét lên, “Các người thông đồng với nhau lừa tôi! Các người đều là kẻ lừa đảo!”

Thấy người bắt đầu nổi điên, quản lý lập tức tiến lên bảo vệ khách VIP, người chia bài lập tức kêu gọi cảnh vệ.

“Anh ta căn bản không có nhiều tiền như vậy! Các người căn bản không có nhiều tiền như vậy!” Chu Thức bị giám đốc chặn lại, chỉ vào Kỷ Duật Hành hét lớn, “Bất quả chỉ là trọc phú đời 2, làm gì có nhiều tiền như vậy!”

Nhưng gã rống giận như vậy không ai đáp lại, những khách quý chơi bài xung quanh đều nhìn vào chú hề Chu Thức. Mỹ nữ tóc vàng đã sớm chạy mất.

Nhóm bảo vệ tiến vào keo Chu Thức đi ra ngoài. Nhiễm Thiên Không nói với gã một câu trước khi rời đi: “Nếu còn có lần sau thì nhớ đi Macao chơi.”

Giống như hòn đá nhỏ đi qua, mọi người nghỉ ngơi một chút. Uống rượu thoải mái mới tiếp tục chơi.

Đêm nay vận may của Thẩm Ninh rất tốt, thành người thắng nhiều nhất. Nhưng cô bỗng nhiên ngáp một cái nhỏ, nói với Kỷ Duật Hành: “Chồng à, em hơi mệt, anh chơi thay em đi.”

Chỉ vì một câu này, mọi người lại nhìn Thẩm Ninh với con mắt khác. Ở sòng bạc không chỉ người thua không muốn đi, người thắng cũng không dễ dàng hạ cờ. Huống chi là chơi lớn như vậy. Cô không chỉ có thái độ thoải mái, mà còn có tố chất tâm lý mạnh mẽ. Riêng về điểm này thì chưa chắc bọn họ cũng làm được.

“Mệt mỏi thì chúng ta có thể trở về.”

“Em nghỉ ngơi trước, anh chơi hai lượt đã đi.” Thẩm Ninh nhường chỗ ngồi, trước khi đi còn nói, “Không được cãi em.”

Kỷ Duật Hành cười khẽ.

Thẩm Ninh cầm một ly champagne, đi về cửa sổ phía trước kéo rèm ra, lẳng lặng thưởng thức cảnh biển ban đêm.

Mọi người đều dừng ánh mắt lại trên người cô, người Anh quốc nói: “Kỷ, anh đúng là đã nhặt được một tiểu báo bối.”

Kỷ Duật Hành chỉ nhàn nhạt nói: “Đặt hết.”

Mấy mĩ nữ đều quay lại, Nhiễm Thiên Không hét lên, “Mới chơi mà đã đặt hết cái gì chứ!”

Cho nên anh mới không muốn đánh bạc cùng kẻ điên này!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play