Kỳ thật đối với người thường mà nói, Kỷ Duật Hành chẳng khác gì người nổi tiếng cả. Được nhìn thấy anh xuất hiện như thế này, mấy người phụ nữ lúc này lập tức chân tay luống cuống. Thời buổi này, gái xinh dễ thấy, trai đẹp khó cầu nha!
Cô béo chậm nửa nhịp chỉ vào anh mà nói: “A, cậu không phải là….!”
Kỷ Duật Hành nhìn Thẩm Ninh cười khẽ. Anh liếc qua một vòng những người nói Ninh bảo bối của anh thiếu tình cha, sau đó chuyển tầm mắt về mẹ vợ tương lai.
Bùi Tuệ cũng nhìn anh, không hiểu sao lắp bắp kinh hãi, càng giật mình hơn là. Anh vậy mà lại đem bó hoa to đi đến chỗ mình: “Thẩm phu nhân, mong tâm trạng hôm nay của bà thật tốt.”
Bùi Tuệ kinh hô một tiếng nho nhỏ, đứng dậy cảm ơn rồi nhận lấy bó hoa.
Khóe môi Thẩm Ninh hơi cong, nhìn thẳng anh. Kỷ Duật Hành cực kỳ tự nhiên khom lưng hôn má cô, đem đóa hoa còn lại duy nhất trong tay tặng cho cô.
Thẩm Ninh nhìn vào đóa hoa mẫu đơn màu hồng trên tay. Cô lập tức nhớ đến chuyện anh ở Cảnh triều hái đóa hoa này để làm mình nguôi giận, không khỏi buồn cười, tên gia hỏa này cũng lắm chiêu quá đi… Chỉ là hiện tại không phải mùa hoa này…
Người phụ nữ nói lời ác độc lúc nãy còn cùng em gái mở một cửa hàng hoa tươi, nhìn kỹ mấy đóa hoa kiều diễm trong tay Bùi Tuệ chính là mấy đóa Tulip quý hiếm… Phí chuyên chở còn đắt hơn nữa.
Nhưng bà ta không biết nếu tính về giá, đắt nhất chính là đóa hoa nhìn có vẻ không thu hút lắm trong tay Thẩm Ninh.
Lúc Kỷ Duật Hành còn suy nghĩ làm thế nào để giải quyết đống rắc rối này đã chợt nhớ đến cách này, lập tức kêu Vu Kiệt và Joanna đi tìm loại hoa như vậy. Hai người trợ lý vì mệnh lệnh đơn giản này mà hao tổn hết tâm tư. Bởi vì tuy kỹ thuật làm vườn hiện đại phát triển, không mấy người thu hoạch được loại hoa này trước mùa vụ 2, 3 tháng. Bọn họ làm đủ mọi cách, mấy người cấp dưới cũng phải gọi điện khắp nơi. Trong ngoài nước đều hỏi hết một lượt, rốt cuộc mới tìm được một phòng thí nghiệm nước ngoài có một đóa vừa mới nở. Sau đó lại hao tổn tiền tài nhân lực đem bông hoa này đến tay Kỷ Duật Hành.
Không ngoa mà nói, hoa này với quả vải của Dương Quý Phi muốn ăn ngày trước đều là liều mạng mới có được.
Một đám phụ nữ vừa rồi còn nghĩ Thẩm Ninh chỉ là một tình nhân nhỏ nhoi mà cảm thấy bản thân ưu việt hơn, lúc này lại vì Kỷ Duật Hành xuất hiện làm mấy việc đáng yêu này, ghen ghét đã bắt đầu trỗi dậy.
Kỷ Duật Hành ngồi xuống bên cạnh Thẩm Ninh, nói với Bùi Tuệ: “Thẩm phu nhân, xin lỗi vì sáng nay đã làm bà sợ hãi. Tôi đã gọi luật sư giải quyết việc này, yêu cầu những phóng viên kia phải xin lỗi vì đưa tin không đúng và quấy rầy mọi người.”
“À vâng.” Kỷ Duật Hành khí thế quá mạnh. Ở trước mặt anh, quả nhiên Bùi Tuệ ở thế yếu. Huống chi bó hoa to lớn kiều diễm kia còn ở trước mặt, bà thực sự không biết nên dùng thái độ gì để nói chuyện.
“Bùi Tuệ, bà không giới thiệu với chúng tôi một chút sao?” Cô béo là người kinh doanh khôn ngoan, thấy thế ngay lập tức lên tiếng đề nghị Bùi Tuệ giới thiệu. Đã gặp mặt lần đầu, lần thứ hai liền dễ nói chuyện hơn. Con gái mình xinh đẹp hơn Thẩm Ninh rất nhiều, Thẩm Ninh có thể quyến rũ cậu ta, con gái mình càng hoàn toàn có thể!
“Đúng vậy.” Những người khác cũng phụ họa theo, vô thức để lộ nụ cười khéo léo nhất trước mặt Kỷ Duật Hành.
Bùi Tuệ hơi xấu hổ mà cười, chỉ phải giới thiệu nói: “Vị này chính là Kỷ Duật Hành tiên sinh, là…” Bà dừng một chút, “bạn của Tiểu Ninh”
Kỷ Duật Hành chưa tỏ vẻ gì là bất mãn với chức danh này. Anh đứng dậy bắt tay từng người, cười nói: “Kỳ thật tôi đang theo đuổi Thẩm tiểu thư. Mọi người nếu là bạn của Thẩm phu nhân và Thẩm tiểu thư, sau này nhờ mọi người nói tốt cho tôi vài câu. Hôm nay ăn uống gì cứ tính vào tài khoản của tôi.”
Những người liên quan chỉ có “Ha ha” mà trả lời.
“Mọi người nếu không phiền, tôi còn có chuyện muốn nói riêng với Thẩm phu nhân.” ngay sau đó Kỷ Duật Hành làm động tác mời, lễ phép nhưng không cho phép kháng cự tiễn khách.
Dự tính của cô béo với mấy người kia lập tức tan tành, chỉ đành làm điệu bộ bừng tỉnh chào hỏi Bùi Tuệ và Thẩm Ninh, lạnh lùng cùng mấy người bạn có cùng bộ dạng tiếc nuối như mình rời đi.
Thẩm Ninh nhìn mấy người ngồi bàn lớn đầu kia, còn cố ý nhìn về nơi này thì cong môi, quay đầu yên lặng thưởng thức đóa mẫu đơn, không nói lời nào.
Kỷ Duật Hành biết cô cố ý, ở dưới bàn véo chân cô một cái.
Một bàn yên ổn lại. Bùi Tuệ tuy thấy xấu hổ nhưng vì mình là trưởng bối nên quyết định mở lời, “Kỷ tiên sinh sao cũng đến đây?”
“Sáng sớm nay tôi đi về nhà ba tôu nên không kịp lại đây. Nghe nói bà cùng Thẩm Ninh uống trà ở đây liền vội vàng chạy đến.” Kỷ Duật Hành ngồi ngay ngắn, ngừng lại một chút rồi tiếp tục nói, “Xin lỗi Thẩm phu nhân, tôi vẫn luôn đang theo đuổi tiểu thư nhưng cô ấy vẫn chưa đồng ý. Cho đến ngày hôm qua nhân lúc Thẩm Ninh không chú ý, tôi đã hôn cô ấy. Không nghĩ là sẽ bị người ta chụp lén…… Đây đều là trách nhiệm của tôi, tôi nhất định sẽ xử lý tốt.”
“Kỷ tiên sinh, việc này……” Người ta nói ra rõ ràng như thế, Bùi Tuệ nhất thời cũng không biết nói gì cho phải.
Thẩm Ninh nhân lúc hai người đang nói chuyện bèn kêu một ly trà Ô Long và thêm chút điểm tâm.
“Kỷ tiên sinh, Tiểu Ninh nhà tôi, đối với cậu mà nói không phải quá …non nớt sao? Cạnh cậu chắc sẽ có rất nhiều phụ nữ trưởng thành quyến rũ, tại sao lại coi trọng Tiểu Ninh thế?”
Kỷ Duật Hành nhẹ nhàng cười, “Thật không dám dấu diếm, tôi đã gặp không ít phụ nữ. Nhưng tôi chỉ nảy sinh tình cảm duy nhất với Thẩm tiểu thư. Đây có lẽ như là...duyên phận đời trước vậy.”
Bùi Tuệ cảm thấy cổ quái, tại sao anh cũng nhắc đến đời trước? Chẳng lẽ hai người đã thông đồng trước? Hay bây giờ thịnh hành cách nói như vậy?
“Vậy đời trước chú cảm giác như thế nào? Tại sao đời trước lại thích tôi?” Thẩm Ninh chạm nhẹ vào cánh hoa, nhìn hắn cười nhạt.
“Đời trước……” Kỷ Duật Hành cũng nhìn cô, trầm ngâm một lát, cười đáp, “Có lẽ là, cảm thấy cô gái này khá đáng thương ha ha.”
Thẩm Ninh nhướng mày, không nghĩ tới nghe được câu trả lời này.
“Vậy còn em? Em cảm thấy em đời trước vì lý do gì?” Kỷ Duật Hành hỏi lại.
Thẩm Ninh nghĩ một hồi bèn đáp, “Có khả năng là người đẹp như hoa xuyên tầng mây, tôi lại ở quá gần chú.”
Kỷ Duật Hành cũng nhướng mày giống cô.
Bùi Tuệ nghe hai người nói chuyện cảm giác như đi vào sương mù.
Đang thảo luận cái gì thế? Kiếp này kiếp trước? Tại sao bà một câu cũng không hiểu, chẳng lẽ những lời này ẩn chứa thiên cơ gì sao?
Lúc này phục vụ đưa trà Ô Long điểm tâm tới cho Thẩm Ninh. Thẩm Ninh đem đến trước mặt Kỷ Duật Hành, hỏi:
“Chú ăn sáng chưa?”
“Mới uống mỗi ly cà phê.”
“Làm gì mà để bụng rỗng uống cà phê?” Thẩm Ninh đẩy điểm tâm trước mặt sang cho anh “Cái này cũng được, tôi ăn một nửa rồi.”
Kỷ Duật Hành cũng hơi đói bụng bèn cầm đũa của Thẩm Ninh bỏ điểm tâm vào miệng.
Thẩm Ninh rót một ly trà cho anh, nhìn về phía bó hoa mà anh đưa cho mẹ, oán giận nói: “Chú xem chú cầm ngược thế kia, hoa sắp rơi ra hết rồi đấy.”
“Không phải là trước giờ không có kinh nghiệm tặng hoa sao?” Ừm, lí do này cô thích.
Bùi Tuệ nhìn hai người ở chung cực kỳ tự nhiên, chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng. Đây có phải là mới quen nhau đâu? Rõ ràng là giống vợ chồng hơn!
“Hai người…đã quen nhau lâu rồi sao?” Bà hoài nghi như thế lại buột miệng nói ra.
Mười một năm thêm 1 tháng. Hai người không hẹn mà cùng trả lời trong lòng.
“Á, buổi tiệc từ thiện là lần đầu gặp mặt ạ.” Thẩm Ninh trả lời.
Bùi Tuệ cảm thấy mình đã già rồi. Bà còn tưởng rằng con gái mới yêu đương lần đầu, cái gì cũng không hiểu, đâu biết con gái đã như thế này rồi? Chẳng lẽ người trẻ so với bọn họ hồi xưa yêu đương ngày càng… thành thục?
Thấy sắc mặt mẹ có vẻ kỳ lạ, Thẩm Ninh hiểu là bản thân đã cư xử quá tự nhiên. Cô đá chân Kỷ Duật Hành, ý bảo anh phân tán sự chú ý.
Kỷ Duật Hành hiểu được ám chỉ, mặt không đổi sắc nói: “Thẩm phu nhân, vốn dĩ mấy ngày nay tôi định đến gặp mặt. Nhưng đột nhiên phát sinh việc này khiến chúng ta có rất nhiều hiểu lầm. Nghe nói Thẩm tiên sinh vì việc này mà cực kì tức giận với Thẩm Ninh?”
Bùi Tuệ bất đắc dĩ nói: “Là tại tính tình của ba nó không tốt lắm.” Bà suy nghĩ một hồi, lại nói, “Nhưng mà cũng tại Tiểu Ninh không tốt, yêu đương lần đầu mà lại hôn như vậy, còn tiêu thật nhiều tiền của cậu.”
“Ngài trách oan cô ấy rồi, những cái đó đều là tôi thấy đẹp, nhất định phải mua cho cô ấy.” Kỷ Duật Hành nói dối lương tâm.
“Nhưng nó cũng không nên nhận như thế.”
“Tại sao? Chỉ là một khoản tiền nhỏ thôi mà?” Kỷ Duật Hành nói, “Thẩm phu nhân, bác còn không hiểu con gái mình sao? Với nguyên tắc và tính tình của cô ấy sẽ không bị mấy đồng tiền này cám dỗ đâu. Đến núi vàng biển bạc cũng phải xem cô ấy có muốn nhận không.” Anh thật sự đã từng thấy qua.
Bởi vì câu này, thái độ của Bùi Tuệ thay đổi 180 độ. Anh đích thực rất hiểu con gái bà, hơn nữa còn che chở cho Tiểu Ninh. Có lẽ, vì như vậy con gái mới cần một người đàn ông lớn tuổi hơn để suy nghĩ cho mình…
Được, toàn khen cô. Thẩm Ninh vừa lòng gật đầu.
“Cậu nói đúng, tôi không nên thiếu tin tưởng Tiểu Ninh như vậy.” Trên mặt Bùi Tuệ cuối cùng cũng mỉm cười.
Thẩm Ninh giơ ngón tay cái lên ở phía dưới.
Kỷ Duật Hành cũng âm thầm nhẹ nhàng thở ra. Tuy rằng chinh phục được vợ chồng Thẩm thị là điều sớm muộn nhưng càng sớm thì càng tốt hơn cho kế hoạch phá trinh của anh.
“Nhưng mà hai người lại chênh nhau quá nhiều tuổi. Tuy tôi không ngăn cản Tiểu Ninh tự do yêu đương nhưng là bậc làm cha làm mẹ thì nên có chút lo lắng, phải không? Để xem ba nó nói thế nào, ba nó mà đồng ý, tôi cũng không có ý kiến gì nữa.” Mấy chuyện đại sự này, Bùi Tuệ vẫn để Thẩm Hồng Lương quyết định.
Ninh Bảo bối của anh tại sao không học mẹ điểm này? Kỷ Duật Hành cực kì hâm mộ phu cương của Thẩm Hồng Lương.
Xong anh mới nói: “Nhất định mấy ngày nữa tôi sẽ đến cửa chào hỏi.”
Trong lòng Bùi Tuệ lại coi trọng Kỷ Duật Hành thêm một phần. Dù anh là hào môn công tử cũng không có thái độ bề trên đối với bọn họ, còn tỏ ý lễ phép nhã nhặn. Nói thật đối với chuyện cưới hỏi, ai mà có dũng cảm thông báo với gia đình nhà bên kia, anh lại biểu hiện bình tĩnh mà cực kì thành khẩn.
Lúc xuống lầu, Thẩm Ninh nhân lúc Bùi Tuệ không để ý mà hôn anh một cái tỏ ý khen ngợi.
Trở về cao ốc, Bùi Tuệ đem mọi việc nói với chồng. Thẩm Hồng Lương cau mày, một câu cũng chưa nói.
Thẩm Ninh ngoan ngoãn chờ Thẩm Hồng Lương hết giận, cũng đợi Kỷ Duật Hành tới cửa.
Nhưng mà một tuần đã trôu qua, Kỷ Duật Hành cũng không có ý muốn tới Thẩm gia. Bùi Tuệ lại có chút hoài nghi, Thẩm Hồng Lương vẫn không thay đổi sắc mặt.
Thẩm Ninh có chút nghi hoặc, ban đêm gọi hỏi khi nào mới tới anh lại nói chờ thêm một chút.
Buổi sáng hôm sau anh gọi điện thoại đến, muốn cô tìm lý do đi với anh 2 3 ngày.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT