Vẫn luôn thích đọc các tác phẩm của Cố Mạn, đặc biệt thích Hà Dĩ Thâm.
Đều nói Hà Dĩ Thâm là nam chính thâm tình nhất dưới ngòi bút của Cố Mạn. Quả thật chính xác như vậy, đối mặt với việc Triệu Mặc Sênh bỏ đi không lời từ biệt, bảy năm biệt vô âm tín, một quãng thời gian dài đằng đẵng, không biết con đường chờ đợi phía trước sẽ như thế nào, tôi tin sẽ không có được vài người dám nói mình có thể như anh.
Vì vậy nên mỗi lần đọc "Hà Dĩ Sênh Tiêu Mặc", tôi đều cảm thấy đau lòng thay một Hà Dĩ Thâm ruồng bỏ hết thảy chỉ để đổi lại Triệu Mặc Sênh trở về.
Anh chờ đợi quá đau khổ, cho nên tôi cũng muốn dành cho anh một phần tình yêu giống như vậy, yêu mà không hối hận.
Khi mà anh đau khổ đợi một người, thời điểm anh không muốn cho bất kì người nào khác một chút cơ hội, cũng có một người chờ đợi anh như thế.
Cận Yên Li, một cô gái đến từ thế giới khác.
Cô đối với anh là vô hạn đau lòng cùng yêu say đắm, ở thế giới hiện tại, cô không cha không mẹ, sự xuất hiện của anh trong những con chữ, lại là ánh sáng duy nhất trong cuộc đời ngắn ngủi của cô.
Cô vô tình quấy rầy thế giới của anh, chỉ là tưởng ở bảy năm kia, sẽ không để anh phải chịu tịch mịch, sẽ không khiến anh tự tra tấn mình đến như vậy.
Có lẽ sẽ không thực đúng như Hà Dĩ Thâm trong nguyên tác cùng trong lòng các độc giả trung thành, có lẽ hành văn của tôi không thể nào theo kịp một phần vạn Cố Mạn, nhưng đối với tôi đây là tình yêu mà Hà Dĩ Thâm đáng có nhất.