“Cảm ơn, thực sự cảm ơn, Tử Hiên, Bằng Phi, Văn Tĩnh... mau, các con mau quỳ xuống, dập đầu với chú đi, nói cảm ơn chú, nhanh lên...”

“Cảm ơn chú ạ...”

“Mấy người làm cha mẹ kiểu gì vậy? Thời tiết như thế này còn để con nhỏ tự mình che ô ra ngoài...”

“Chúng tôi đi làm ở nhà máy gần đây, thoáng chốc không để ý...”

“Anh này...”

...

Bên tai là tiếng khóc lóc xen lẫn trong sự kích động của cha mẹ đám trẻ con vội vàng chạy tới, thậm chí còn rớt một chiếc giày, tiếng còi báo của xe cảnh sát, tiếng nghị luận của người qua đường, những câu hỏi phỏng vấn của phóng viên văng vẳng lại theo tiếng gió, tiếng nước sông chảy không ngừng, tiếng mưa dần nhỏ xuống...

Đủ loại âm thanh truyền vào trong tai Phó Dần Tắc lúc này đã chết lặng, đến cả âm thanh dường như cũng vặn vẹo, tất cả mọi thứ trước mắt anh ta đều giống như một vở hài kịch hoang đường, anh ta cố gắng trừng to mắt, nhưng lại chẳng thể nhìn thấy bất kì cảnh tượng rõ ràng nào, cả người anh ta trừ cảm giác trên tay vẫn siết chặt chiếc nhẫn còn nhắc nhở anh ta đang tồn tại ra, thì âm thanh, cảnh tượng, nhiệt độ, xúc cảm… hầu như toàn bộ cảm giác đều đã hoàn toàn biến mất trong cơ thể anh ta vậy.

Mùi tanh dần trở nên nồng hơn không ngừng lan ra trong miệng, trong cổ họng anh ta, dạ dày quặn thắt, cơ thể khẽ lảo đảo, sau đó người đàn ông lập tức ngã xuống đất trong tiếng kinh hô của mọi người, trước khi ngã xuống đất, cảnh tượng cuối cùng anh nhìn thấy trong đôi mắt khép hờ, chính là Phó Nguyên Khải loạng choạng xông xuống từ ghế lái một chiếc xe, trên mặt gần như không còn chút màu máu nào...

Xã hội bây giờ, nghề livestream quá phát đạt.

Sau khi Đường Ninh rơi xuống nước, đã có mấy chiếc xe đi qua cảm giác được có chỗ không ổn, một chiếc hai chiếc đều dừng xe lại muốn đi lên cứu, chỉ đáng tiếc là cố nhanh hơn nữa vẫn muộn, nhưng ở hàng ghế sau của một chiếc xe trong đó, một người nổi tiếng cho dù đi đâu cũng mở livestream đã quay lại từ đầu đến cuối cảnh tượng Đường Ninh rơi vào trong nước.

Phó Nguyên Khải vừa vô tình biết được chuyện Đường Ninh bị fan cuồng tấn công, gần như là lái xe một ngày một đêm tới gần biệt thự nhà họ Phó, giờ lại trực tiếp nhìn thấy hot search weibo thế này.

Sau đó, gần như tất cả cư dân mạng đang quan tâm tới hướng phát triển của chuyện này đều nhìn thấy Phó Nguyên Khải vội vã, sắc mặt tiều tụy tái nhợt chẳng quan tâm tới sự khuyên ngăn của tất cả mọi người ở đây, muốn xuống dưới vớt người, thậm chí còn không ngại dùng tới dao để ổn định cảm xúc quá mức kích động của cậu ta. Những người khác chỉ đành lùi một bước, để cậu ta thắt đai an toàn xong rồi xuống nước.

Tất cả mọi người đều nhìn thấy Phó Nguyên Khải ở trên livestream trang bị an toàn xong, liền bắt đầu không ngừng lặn xuống trong nước, một lần, một lần, rồi lại một lần... đến cả nhân viên cứu vớt chuyên nghiệp cũng dừng lại vì quá mức mệt mỏi, mà cậu ta lại như chẳng hề biết thế nào là một mỏi vậy, vẫn không từ bỏ mà không ngừng lặn xuống.

Lúc này những fan xem Phó Nguyên Khải ở trước livestream đều không kìm được mà bật khóc thật to.

Một đám rồi một đám cư dân mạng biết được Đường Ninh vì cứu mấy đứa trẻ bị rơi vào trong nước vô tình bị nước sông cuốn đi, bây giờ vẫn chưa tìm được người, có tám chín phần mười là không còn sống nữa, đều bắt đầu không ngừng lên tiếng thay cô ở trên mạng.

Cập nhật sáu giờ hàng ngày: [Tôi khóc rồi, thật đấy, người như vậy sao có thể có nhân phẩm xấu xa như trong scandal chứ, đến cả tôi có khi còn chẳng làm được cái chuyện vì cứu người mà ảnh hưởng tới mình.]

Búp bê lớn búp bê nhỏ: [Đúng đấy, bây giờ vẫn chưa vớt được người lên, đã lâu như vậy rồi, nước chảy xiết như vậy, có khi... trước đây cư dân mạng nói cô ấy thực sự quá đáng quá, chẳng qua chỉ là một scandal không xác định được thật giả cùng với mấy tấm ảnh như có như không thôi mà đã bắt đầu bạo lực mạng cô ấy như vậy, không thể đợi xác nhận chuyện là thật hay giả rồi mới phê phán hay sao?]

Tôi muốn uống một cốc sữa chua: [Giờ nói mấy lời này còn có tác dụng gì nữa? Người đã không còn nữa rồi, một người sống sờ sờ đấy...]

Vẫn nên uống Oa Ha Ha* đi: [Còn nữa, mọi người nhìn dáng vẻ này của Phó Nguyên Khải đi, rõ ràng là yêu muốn chết rồi, trong đó chắc chắn có ẩn tình.]

(*: thương hiệu sữa chua lên men của Trung Quốc)

Bé cưng tắm thật thơm: [Rồi đó, những lời đồn đại lúc trước, còn cả đám chó má bạo lực mạng bây giờ có thể lấy chết tạ tội được không? Mấy người ăn bánh bao máu người có ngon không? Không sợ ban đêm người ta lên tìm mấy người à?]

Tôi tính tung scandal đấy: [Ha, đúng thật là người ta mất tích vì cứu mấy đứa nhỏ, tôi bội phục cô ta, nhưng mấy người cũng không thể nói cô ta làm một chuyện tốt liền suy luận rằng chuyện xấu trước đó không phải cô ta làm được chứ? Nhân tính phức tạp lắm.]

Vẫn có người đứng ở trung lập.

...

Khi tất cả mọi người trên mạng đều đang không ngừng nghị luận, sau một lần Phó Nguyên Khải lặn xuống trong livestream, trôi qua rất lâu mãi không thấy bơi lên, đợi khi nhân viên chuyên nghiệp nhận ra được bất ổn, kéo cậu ta lên, người đã rơi vào hôn mê từ lâu rồi...

Bởi vì Phó Nguyên Khải hôn mê, trên mạng lại có một đợt thảo luận bùng nổ, có tốt có xấu, nói gì cũng có.

Mà sự ầm ĩ này lại bỗng dừng lại vào ba ngày sau, chỉ vì Phó Dần Tắc vừa mới tỉnh lại không những lôi tất cả những tư liệu mà anh ta tra được ra, còn kiện Diệp Hy, và cả người tung scandal trên diễn đàn 1988, thậm chí là tất cả những cư dân mạng từng tham gia bạo lực mạng, truyền bá lời đồn.

Có hàng ngàn lá thư từ phía luật sư.

Cũng vào lúc này, tất cả mọi người trên mạng cuối cùng mới biết rằng, hóa ra trận bạo lực mạng trước đó từ đầu tới cuối đều do Diệp Hy nghe nói đã tự sát vào viện một tay gây nên, là cô ta đưa tư liệu để người kia đăng lên trên diễn đàn 1988, cũng là cô ta bỏ tiền mua một lượng lớn thủy quân, không ngừng khiến cho tin tức hot lên, hơn nữa còn tự mình ra trận, sau khi chuyện sắp lặng xuống, lại giả vờ tự sát hắt một đống nước bẩn lên người Đường Ninh.

Cũng vì tất cả thủy quân đều bị Phó Dần Tắc kiện, không dám tác oai tác quái trên mạng nữa, cuối cùng mọi người mới phát hiện hóa ra trước đó ở trên mạng vẫn luôn có người không ngừng lên tiếng thay Đường Ninh, bao gồm cả những bạn học giáo viên bạn bè cũ của cô, mà trong đó có một bác sĩ tâm lí tên Đàm Mẫn gần như thu hút sự chú ý của tất cả mọi người.

Đọc xong lời của cô ấy, mọi người mới hiểu được rằng hóa ra cô Đường Ninh còn có lịch sử bệnh trầm cảm gần hai năm nay, bắt đầu từ năm hai đại học, cô vẫn luôn khám ở chỗ bác sĩ Đàm Mẫn này, thời gian gần đây nhất, bởi vì đã tới mức trầm cảm nặng, không thể không tăng lượng thuốc lên.

“Mấy người thế này là ép chết một người sống sờ sờ đó!”

Đây là tin weibo cuối cùng mà bác sĩ Đàm Mẫn kia đăng lên.

Mà ở bên này, Phó Nguyên Khải đã tỉnh lại trong bệnh viện nhìn thấy tất cả weibo mà bác sĩ Đàm Mẫn này đăng lên, cả người không kìm được mà không ngừng run rẩy, năm hai, vì sao... vì sao từ năm hai cô ấy đã bắt đầu trầm cảm rồi, năm hai... năm hai đại học đó đã xảy ra chuyện gì vậy...

Là scandal!

Scandal của cậu ta và Diệp Hy ngay vào năm hai!

Ha ha ha ha!

Cảm xúc kích động khiến Phó Nguyên Khải không thể kiềm chế được mà bắt đầu ho kịch liệt, xuống nước nhiều lần làm phổi bị nhiễm trùng, khiến cậu ta ho ra từng đợt máu, thậm chí đến cả khi bác sĩ y tá chạy tới cũng không thể ấn cả người cậu ta xuống giường được, cuối cùng không còn cách nào, chỉ đành tiêm một mũi an thần cho cậu ta, cuối cùng người đàn ông mới yên tĩnh lại.

Nhưng rất nhanh, bác sĩ tới kiểm tra phòng liền phát hiện Phó Nguyên Khải để lại một xấp tiền, người cũng hoàn toàn biến mất khỏi phòng bệnh.

Không chỉ là bệnh viện, sau khi đăng bài weibo cuối cùng lên, tất cả mọi người đều phát hiện, Phó Nguyên Khải đang là thiên vương lưu lượng hiện nay trực tiếp biến mất trong tầm mắt mọi người.

Mà bài weibo cuối cùng này đã trực tiếp nói ra rõ ràng tất cả những ân ân oán oán giữa cậu ta và Đường Ninh, bao gồm cả từ lúc bắt đầu cậu ta trăm phương ngàn kế tiếp cận cô, tới khi sau này cậu ta mặc kệ không mặn mà gì, rồi lại tới khi cô gặp khủng hoảng, cậu ta chẳng hề ở bên cạnh cô, ngược lại còn ở Nhật Bản chụp tạp chí với Diệp Hy, thành ra không thấy được cuộc gọi và tin nhắn của cô ngay lập tức, sau đó những tin nhắn và cuộc gọi wechat đều bị Diệp Hy xóa hết sạch, nên cô mới bất đắc dĩ phải cầu cứu Phó Dần Tắc, sau đó ông chồng quốc dân Phó Dần Tắc của mọi người nhân cơ hội xen vào...

Cuối bài đăng weibo, Phó Nguyên Khải để lại tin tức lui giới, từ đó hoàn toàn mất tin tức.

Phó Dần Tắc không có bất kì dị nghị nào trước bài đăng weibo của Phó Nguyên Khải, cũng bởi vậy mà bị cư dân mạng chửi thậm tệ cùng Phó Nguyên Khải, nhất là sau khi “Thiên nga đen” của Đường Ninh được chiếu, kết hợp với hiện thực, gần như ngược tới mức tất cả người xem phải chảy nước mắt, đợi bọn họ về tới nhà lại sỉ vả hai chú cháu nhà họ Phó, bao gồm cả đám người Diệp Hy.

Ở bên này, trong bệnh viện.

Tề Liệt cuối cùng cũng tỉnh lại, thứ nhìn thấy đầu tiên là đôi mắt đỏ bừng của mẹ cậu ta, còn biết được fan cuồng tạt axit khí đó đã bị bắt rồi, bởi vì tội cố ý gây thương tích, có thể sẽ bị phán bảy năm tù.

“Vậy... Đường Ninh đâu?”

Nhịn hồi lâu, cuối cùng Đường Ninh mới hỏi như vậy: “Cô ấy... có tới thăm con không?”

Vừa thấy ánh mắt mong đợi của Tề Liệt kia, gần như tất cả mọi người ở trong phòng đều đồng loạt sững sờ, cả đám người nhìn nhau, sau đó nhanh chóng lảng tránh chủ đề này, cho dù cậu ta nói có hơi chán muốn dùng điện thoại cũng bị mọi người lấy cớ bây giờ cậu ta vẫn cần nghỉ ngơi để từ chối.

Tề Liệt nằm trên giường không có được tin tức từ người nhà, thấy người nhà đều đi hết, ba mẹ cũng đi mua cơm cho cậu ta, Tề Liệt không có công cụ liên lạc trong tay, lập tức xuống giường, đỡ tường tới bàn y tá, vừa định cất lời hỏi mượn bọn họ điện thoại, ngay sau đó liền nghe thấy mấy y tá kia tụ lại với nhau, xem điện thoại nhỏ giọng thảo luận.

“Cái cô Đường Ninh kia hôm nay hạ huyệt đúng không? Thảm thật đấy, nghe nói vì cứu người mà còn chẳng vớt được xác, trước đây cũng vì Diệp Hy mà bị mọi người chửi ấy!”

“Đừng có nhắc tới đồ khốn nạn Diệp Hy kia với tôi nữa, tôi lớn chừng này rồi chưa từng thấy con đàn bà nào đê tiện như vậy, may mà vì chuyện bịa đặt quá ác liệt bị phán ba năm tù, nghe nói cái ngày phát quyết cô ta còn khóc hết nước mắt nước mũi xin thẩm phán nói rằng mình sai rồi nữa chứ, đúng là nghĩ thôi đã thấy ghê tởm!”

“Ừm, Phó Dần Tắc khốn nạn thì khốn nạn thật, nhưng có thể là rung động thật đấy, những người khác ở trên mạng đều bị kiện hết, nghe nói trong đó bị phán nhẹ nhất cũng phải bồi thường một khoản lớn đó, chứ đừng nói những kẻ khác phải ngồi tù. Nên như vậy mới phải, giờ xem thử những người này còn dám bịa đặt trên mạng nữa hay không!”

“Haiz, tiểu thiên sứ như Đường Ninh thế này ai mà không thích chứ? Các cô đã xem “Thiên nga đen” chưa? Điểm trên mạng bây giờ đã tới 9.7 rồi, mấy cô tin nổi không? Tôi chưa từng thấy bộ phim nào điểm cao như vậy, số vé cũng cao tới dọa người, nghe nói có thể cô ấy còn lấy được giải nữ chính xuất sắc nhất giải Kim Tuệ nhờ bộ phim này đấy, đây là ảnh hậu cao nhất trong nước luôn!”

“Haiz, nói những cái này còn có tác dụng gì chứ? Người đã không còn rồi...”

“Đúng vậy, người cũng không còn nữa rồi...”

“Các cô... nói ai không còn nữa cơ?”

Giọng nói run rẩy của Tề Liệt bỗng vang lên sau lưng mấy người.

Vừa nghe thấy giọng nói của cậu ta, mấy y tá vội vàng quay đầu lại, liền nhìn thấy Tề Liệt mắt đỏ lừ, lảo đảo đi tới trước mặt bọn họ, đoạt lấy điện thoại rồi xem.

Ba Tề mẹ Tề ở bên này lấy cơm xong đứng từ xa, nhìn thấy trong tay Tề Liệt cầm điện thoại xem không ngừng, liền biết rằng chuyện không ổn rồi.

“Tề Liệt!”

Mẹ Tề vội vàng gọi cậu ta một tiếng.

Sau đó lại thấy Tề Liệt nhìn bọn họ với đôi mắt đỏ lừ: “Mọi người đã biết từ sớm rồi đúng không? Mọi người đã biết từ sớm...”

Cậu ta vứt điện thoại vào lòng y tá bên cạnh rồi loạng choạng chạy ra bên ngoài.

Ba Tề mẹ Tề thấy vậy vội vàng đuổi theo, lại chỉ thấy chiếc taxi chở Tề Liệt đạp ga phóng đi không còn thấy bóng dáng nữa.

Đợi khi cuối cùng Tề Liệt cũng tới trước mộ, cả tấm lưng đã bị máu thấm đỏ, dọa cho tài xế taxi không dám đòi cậu ta tiền xe, liền thấy cậu ta chạy về phía mộ của Đường Ninh, lại vì vết thương sau lưng nứt ra, mất máu quá nhiều, mà ngã xuống giữa đường.

Hai mắt cậu ta đẫm lệ nhìn bia mộ mới tinh của Đường Ninh cách đó không xa, miệng há to như cá rời khỏi nước, hít từng ngụm lớn, đồng thời tay vẫn luôn túm lấy cỏ xanh trên mặt đất, bắt đầu không ngừng nhích về phía cách đó mấy mét.

“Đường Ninh... Đường Ninh...”

Đợi khi ba Tề mẹ Tề chạy tới, nhìn thấy Tề Liệt cả người toàn là máu khẽ giơ tay lên, vừa định sờ lên tấm ảnh của Đường Ninh trên bia mộ, nhưng còn chưa chạm vào khuôn mặt tươi cười của Đường Ninh thì đã hoàn toàn hôn mê.

“A Liệt!”

Ngày 8 tháng 8 ba năm sau.

Album “Tình yêu chân thành” bỗng được tung ra.

Đây là bài hát mới của cậu ta được phát hành sau chuyện cậu ta bị tạt axit vào ba năm trước.

Chỉ là cái tên album này, bao gồm tất cả bài hát và MV trong đó, và cái câu tặng cho tình yêu chân thành trong cuộc đời này của tôi, cô Đường Ninh ở cuối MV, đều khiến cho tất cả những người biết được chuyện trong đó cảm thấy đau lòng không thôi. ( truyện trên app T𝕪T )

Ba năm nay, Tề Liệt sống cuộc sống như thế nào, người khác không biết, ba mẹ cậu ta còn không biết sao?

Không ăn không uống, không nói năng gì, chỉ nhốt mình trong phòng viết từng bài hát, nếu không phải bọn họ tải bộ phim “Thiên nga đen” của Đường Ninh về chiếu cho cậu ta xem, e rằng cậu ta sẽ không chịu nổi ba năm.

Những bài hát này bỗng chốc khiến tất cả cư dân mạng nhớ lại ba năm trước, tất cả mọi người trên mạng đều bình luận rằng bài hát của Tề Liệt quá u buồn, chỉ nghe một lần đã cảm thấy nước mắt không kìm được mà chảy xuống, liên tưởng tới tin tức năm đó, bỗng chốc khiến người ta cảm thấy scandal năm đó, có lẽ tên không hề nhầm.

Cô Đường Ninh kia đúng thật là Mary Sue đương đại.

Bởi vì quá mức hoài niệm cô mà Tề Liệt cho ra tác phẩm xuất sắc có một không hai như thế này. Phó Nguyên Khải thì hoàn toàn biến mất không thấy tăm hơi, nghe nói ba năm này hình như cậu ta vẫn luôn lang bạt ở bên ngoài, có người còn chụp ảnh và quay được video về cậu ta, nhưng người đàn ông ho không ngừng, râu ria xồm xoàm, đầu tóc hoa râm kia, bọn họ chẳng thể nào dám nhận cậu ta từng là Phó Nguyên Khải lưu lượng nữa.

Còn về Phó Dần Tắc…

“Anh Phó, xin hỏi những năm nay ước nguyện khi anh luôn dấn thân vào sự nghiệp từ thiện là gì? Điều gì đã thúc đẩy anh mang một phần lợi nhuận của Tuyệt đại giải trí Nguyên Thị để dùng cho mấy chục công trình từ hiện như giáo dục trẻ nhỏ khu vực xa xôi, tiền trị liệu cho những bệnh nhân mắc bệnh đặc biệt?”

Cuối cùng cũng hẹn được người từng là ông chồng quốc dân, giờ thì lại là hiệu trưởng quốc dân. Phóng viên phỏng vấn Phó Dần Tắc lập tức đặt ra vấn đề mà anh ta muốn hỏi cuối cùng trong cuộc phỏng vấn.

Nghe thấy vậy, Phó Dần Tắc vươn tay ra sờ lên chiếc nhẫn vẫn luôn treo trước ngực mình, khẽ mỉm cười: “Vì vợ của tôi, chắc anh cũng đã từng nghe nói tới chuyện của cô ấy, cô ấy là một người có trái tim vô cùng lương thiện. Nếu như, sau khi con người chết đi thực sự có chia tách thiên đường và địa ngục, cô ấy chắc chắn sẽ được đưa vào thiên đường. Còn tôi, trước giờ làm giàu bất nhân, ích kỷ tư lợi, lại là một nhà tư bản bóc lột giai tầng, đương nhiên chỉ có thể không ngừng làm chuyện tốt mới có thể có ngày được gặp lại cô ấy một lần nữa thôi...”

Nhìn thấy biểu cảm nghiêm túc kia của Phó Dần Tắc, phóng viên nhất thời có hơi sững sờ.

Nhưng dù sao thì cuối cùng cuộc phỏng vấn cũng kết thúc ổn thỏa.

Sau đó, Phó Dần Tắc kết thúc một ngày làm việc, trên mặt vẫn luôn nở nụ cười lái xe về nhà, thậm chí trên đường còn vì tâm trạng không tệ mà mua một bó hoa hồng trắng.

Vừa mở cửa biệt thự ra, mắt Phó Dần Tắc liền nhìn thẳng về phía sô pha nơi phòng khách: “Anh về rồi đây.”

“Sao hôm nay lại không ở sô pha đợi anh về nhà nữa rồi? Có phải lại nằm trong phòng không?”

Anh ta cười nói xong, cầm hoa đi lên tầng, sau đó nhẹ nhàng đẩy mở căn phòng Đường Ninh từng ở trước đây, lại cười rằng: “Biết ngay là em ở trong phòng đợi anh mà, sao hôm nay ngủ sớm thế? Có phải lại khó chịu không? Đã uống thuốc chưa?”

Nói rồi, anh ta đặt hoa hồng trắng lên tủ đầu giường bên cạnh, đi lên hai bước nằm lên giường, quay đầu nhìn sang bên cạnh, cười híp mắt không ngừng nói về công việc, phỏng vấn, các chuyện thú vị ngày hôm nay với “cô”, dường như bên đó thực sự có người vậy.

Cũng không biết nói bao lâu, xoay người một cái, anh ta liền ôm chặt lấy chiếc gối đầu từng là của Đường Ninh vào trong lòng, càng ôm càng chặt, càng ngày càng chặt, tới tận khi cả người anh ta đều cong lại giống như con tôm nấu chín, anh ta cũng không buông ra.

Nước mắt nhanh chóng chảy ra từ mắt anh ta, thấm vào chiếc gối trong lòng.

“Anh thật sự không chịu nổi nữa rồi... Ninh Ninh...”

“Ninh Ninh...”

Giọng nói trầm thấp vang lên, như tiếng than khóc sâu thẳm nhất đời này.

Ở bên này, Đường Ninh nhìn những cảnh tượng tiếp theo của Phó Dần Tắc trong không gian hệ thống, rồi lại nhìn 54088 siết khăn tay nhỏ nước mắt ầng ậng ở bên cạnh, vươn tay ra bóp mạnh hai má ụ thịt của nó.

“Được rồi đấy, thế giới tiếp theo, mở ra đi!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play