“Hí!”
Vừa rơi xuống thế giới mới, tiếng ngựa hí vang bỗng vang lên bên tai Đường Ninh, ngay sau đó là cảm giác lắc lư mãnh liệt, lắc đến mức khiến cô thậm chí nhất thời không thể đánh giá cụ thể được hoàn cảnh mình đang ở lúc này mà chỉ biết vươn tay bấu chặt vào khung cửa tránh cho mình không bị ngã ra ngoài.
Nhưng chấn động mạnh mà lực bấu của tay Đường Ninh lại quá yếu nên cô vừa tuột tay, cả người đã từ trên chiếc xe ngựa thô sơ ngã bay ra ngoài.
Cô vô thức hô vang một tiếng, vào lúc cô tưởng mình sẽ ngã rất đau thì chợt có tiếng rít gió vang lên, ngay tiếp đó bỗng có cánh tay mạnh mẽ, cứng cỏi ôm gọn eo cô lại, đỡ cả người cô vào trong lòng.
“Cô nương, nàng không sao chứ?”
Tiếng hỏi của người vừa phi thân đến thanh mát lành lạnh, thấm vào ruột gan như nước suối trong.
Đường Ninh ngẩng phắt đầu, nhìn ra được vẻ ngạc nhiên lóe lên trong mắt nam nhân có thân người thẳng tắp như tùng bách, mày kiếm mắt sáng, mái tóc được buộc cao, ăn mặc như hiệp khách giang hồ này.
Nhưng, những thứ này đều không phải điểm chính, điểm chính là…
Cô nhìn thấy trên đỉnh đầu nam nhân đang hiện lên mấy chữ to tướng màu đỏ tươi.
Phương Vân Dương.
Hệ thống đánh giá: 90.
Độ thiện cảm hiện tại: 20.
Chậc! Xem đi, người trông tử tế thế này mà sao bảo cặn bã là thành cặn bã được luôn vậy?
“Bắt đầu tải tình tiết cốt truyện.”
Đường Ninh không ngờ vừa tiến vào thế giới mới đã gặp ngay đối tượng công lược của mình, để tránh lộ tẩy, cô không hề do dự chọn nhận ngay tình tiết cốt truyện của thế giới này. Lúc trước 54088 đã từng nói với cô, khi tiếp nhận tình tiết cốt truyện sẽ thuộc giai đoạn được hệ thống bảo vệ, thời gian sẽ dừng lại cho nên không cần lo lắng sẽ bị thế giới bên ngoài ảnh hưởng dẫn tới gián đoạn cô nhận nội dung.
Đường Ninh chuẩn bị sẵn tinh thần, một lần nữa nhận lấy chấn động của lượng lớn tình tiết cốt truyện, dù sao thì sắc mặt cô đã không còn bệch bạc như ở thế giới trước nữa.
Đúng với cách ăn mặc của người tên Phương Vân Dương trước mặt này, thế giới mới cô vừa rơi vào là thế giới diễn ra tranh chấp giang hồ liên miên, triều đình ngày một suy thoái. Võ nghệ cao cường là trạng thái thường gặp của mọi người hành tẩu giang hồ trong thế giới này, thiên hạ đệ nhất võ công lại càng là thứ bọn họ mưu cầu cả đời.
Thế lực giang hồ hiện giờ được chia làm tám thế lực lớn bao gồm tứ phái, tam trang, nhất cốc, đương nhiên những thế lực này đều là thế lực chính phái được tất cả người trong giang hồ thừa nhận. Thực ra nếu tính toán nghiêm túc thì giang hồ hiện giờ nên có chín thế lực lớn mới phải, nhưng trong đó Tịch Nguyện giáo trước giờ đều bị tất cả mọi người coi là đệ nhất đại Ma giáo trên giang hồ, là thế lực nguy hiểm quá bá đạo và lớn mạnh nên khiến cho hầu hết người trong giang hồ không thể không tránh né.
Mà Đường Ninh, ừm… ở thế giới này cô vẫn có tên là Đường Ninh, xuất thân từ một thế lực có tên Dược Thần cốc trong số các thế lực lớn đó.
Dược Thần cốc đúng như cái tên của nó, chắc chắn là liên quan mật thiết đến y độc thảo dược.
Đường Ninh chính là người kế thừa Dược Thần cốc đời này, nàng có y độc song tuyệt, chỉ tiếc là lại không biết võ công.
Thực ra vốn dĩ Đường Ninh không phải là người trong giang hồ, mà là đích nữ của một vị đại quan Tam phẩm của triều đình, từ nhỏ nàng học những thứ phong nhã như cầm kỳ thi họa, chỉ tiếc là phụ thân của nàng quá cương trực công chính, không quen nhìn đám hoạn quan triều đình cầm quyền hiện giờ nên mới muốn điều tra những chuyện xấu như tham ô hối lộ, tàn sát dân lành của đám thái giám ở Đông Xưởng rồi ghi chép hết lại lên một cuốn sổ.
Chính một cuốn sổ như thế dẫn đến họa diệt môn cho cả nhà họ Đường.
Cuối cùng chỉ sót lại một mình Đường Ninh thoát nạn, sau nhiều lần trải qua gian khổ, nàng bái nhập vào nơi có gốc gác liên quan tới mẫu thân nàng là Dược Thần cốc, đồng thời dựa vào thiên phú cực cao của mình nhanh chóng trở thành người kế thừa đời sau của Dược Thần cốc, nàng còn có một vị hôn phu tên là Phương Vân Dương đến từ Không Sơn phái.
Đúng vậy, nam nhân Đường Ninh gặp trước khi nhận tình tiết cốt truyện lại chính là vị hôn phu của Đường Ninh nguyên chủ.
Nhưng hai người này trước giờ chưa từng gặp mặt nhau, cho nên lúc gặp gỡ mới không nhận ra.
Bạn hỏi tại sao hai người vốn không quen biết gì lại đính hôn với nhau hả?
Đương nhiên một mặt là vì chính phái suy thoái cần dựa vào liên hôn để tăng thêm sức mạnh. Một mặt khác, lúc Đường Ninh còn nhỏ bị Đông Xưởng truy sát gặp được một cậu bé vô tình cứu mạng, cậu bé đó nói mình tên là Phương Vân Dương, Đường Ninh vẫn nhớ tới ân nhân cứu mạng của mình nên vừa nghe sư phụ nói trưởng bối bên Không Sơn phái cho người tên Phương Vân Dương đến cầu thân với bọn họ, nàng đương nhiên không do dự bèn đồng ý ngay.
Sau đó vào năm mười tám tuổi, Đường Ninh ra khỏi cốc đi tìm Phương Vân Dương để tiến hành hôn ước.
Nhưng nàng lại không biết rằng bên cạnh một Phương Vân Dương ra ngoài xông pha giang hồ sớm hơn nàng mấy năm đã có hồng nhan tri kỷ là Hoắc Thanh Thanh, nàng ta là con gái của trang chủ Thực Thần trang - một trong tám thế lực lớn.
So với một Đường Ninh dịu dàng như nước, mong manh và nhẹ nhàng thì từ nhỏ. Hoắc Thanh Thanh được lão phụ thân trong nhà nuông chiều đến lớn, mặc dù võ công của nàng ta không phải là nhất nhưng lại có bản lĩnh gây chuyện cực kỳ. Hoắc Thanh Thanh ghét ác như thù, đam mê bênh vực kẻ yếu nhưng cũng không mất đi phần nghịch ngợm đáng yêu, thông minh nhanh nhẹn, cho dù tính khí có phần được nuông chiều quá nhưng cũng chịu được khổ, càng không nhắc tới nàng ta có tay nghề nấu ăn siêu cao nên được rất nhiều người trên giang hồ ái mộ.
Nhưng từ khi nàng ta gây chuyện, bất ngờ gặp được Phương Vân Dương anh hùng cứu mỹ nhân đã đem lòng mến mộ, một lòng một dạ dốc lòng vì hắn, từ đó nàng ta không còn để ý tới điều gì nữa chỉ chăm chăm rực rỡ hoành tráng bước lên con đường gian khổ nữ theo đuổi nam. Rõ ràng nàng ta biết Phương Vân Dương người ta đã có vị hôn thê nhưng sau một trận gào khóc vẫn tiếp tục đi theo hắn, lấy lý do là nàng ta thích hắn thôi chứ có làm gì sai đâu, thích hắn rồi thì không được xông pha giang hồ à, con đường này hắn đi được chẳng lẽ nàng ta không đi được hay sao… sau đó nàng ta lại tiếp tục quấn quýt lấy Phương Vân Dương.
Thực ra bản thân Hoắc Thanh Thanh vẫn không ảnh hưởng được gì tới vị hôn thê Đường Ninh này, nhưng đằng sau nàng ta lại có một con chó điên, ngoài mặt thì có vẻ quân tử ôn hòa nhu thuận, thanh nhã tuấn dật nhưng thực tế lại xấu xa độc ác, lạnh lùng vô tình, vì đạt mục đích mà không từ thủ đoạn, đồng thời hắn ta cũng chính là người của một trong tám thế lực lớn, tên hắn ta là Yên Hành Chi, trang chủ của Ngưỡng Nguyệt sơn trang.
Yên Hành Chi à… Yên Hành Chi, đúng là đến cái tên nghe cũng có vẻ lừa tình.
Ai mà ngờ được đến cuối cùng chính một tay hắn ta đã hủy hoại tất cả ánh sáng và tốt đẹp trong cuộc đời nguyên chủ, thậm chí làm nàng mất cả mạng chứ!
Thực ra kể từ lúc Đường Ninh xuất hiện với thân phận vị hôn thê của Phương Vân Dương thì Yên Hành Chi đã có đầy ác ý với nàng.
Cũng vì thù cũ của hắn ta với Phương Vân Dương, lại thêm vào việc người hắn thích là Hoắc Thanh Thanh, nhưng cái thích của hắn ta lại chẳng liên quan gì tới tình yêu nam nữ hết. Hắn ta quen biết Hoắc Thanh Thanh hoàn toàn vì một món ăn của nàng ta nấu, là món thịt băm viên kho tàu có hương vị vô cùng giống với món ăn mà mẫu thân đã mất của hắn ta từng nấu, hơn nữa dáng vẻ hoạt bát lém lỉnh của Hoắc Thanh Thanh cũng giống với dáng vẻ muội muội đã mất của hắn ta nên mới khiến cho hắn ta nhận luôn nàng ta là muội muội của mình, từ đó mới “giang cánh” của mình che chở cho một Hoắc Thanh Thanh thích gây chuyện.
Đường Ninh xuất hiện với thân phận là vị hôn thê của Phương Vân Dương, mà Hoắc Thanh Thanh thì lại thích Phương Vân Dương như thế, thậm chí kể từ sau khi Đường Ninh xuất hiện nàng ta còn chưa từng cười, nên Yên Hành Chi lúc đó vốn chỉ muốn thẳng tay giết Đường Ninh sau đó hủy thi diệt tích luôn.
Nhưng lại đúng ngay lúc ấy, hắn ta biết được thể chất của Đường Ninh là hàn ngọc băng thể bách độc không xâm trời sinh, thậm chí ngay cả máu của nàng cũng có thể giải trăm độc.
Người thân thiết nhất với hắn ta, đồng thời cũng là người trung thành nhất với hắn ta là một nô bộc trẻ tuổi lớn lên trong bầy sói được hắn mua về từ Mạc Bắc vì giúp hắn xử lý một số việc riêng ngoài ý muốn mà trúng phải kỳ độc Miêu Cương không thể cứu chữa, chỉ còn lại thời gian sống ba tháng. Cách duy nhất có thể cứu cậu ta sống tiếp là dùng phương pháp đặc thù dẫn kịch độc trong người cậu ta sang một người khác, mà không có phương pháp dẫn độc nào lại dễ dàng hơn việc nam nữ cam tâm tình nguyện làm chuyện hoan ái.
Nhưng tiếc là thể chất của nữ tử thông thường vốn không thể chịu đựng được kỳ độc Miêu Cương như thế, ngược lại có khi còn khiến độc tố phát tác nhanh hơn, duy chỉ có thể chất thần kỳ thế gian khó kiếm như hàn ngọc băng thể mới có thể chịu đựng được kỳ độc không màu không mùi này.
Yên Hành Chi độc ác nham hiểm như thế, cả đời này của hắn ta chỉ để ý duy nhất hai người, một là Hoắc Thanh Thanh, người thứ hai chính là thiếu niên xuất thân từ bầy sói tên Diệp Kiêu mà tự tay hắn mua về nuôi lớn.
Với thể chất như vậy của Đường Ninh mà nàng còn đắc tội Hoắc Thanh Thanh như thế, Yên Hành Chi không ra tay với nàng mới lạ.
Quá trình dẫn độc cần cam tâm tình nguyện, nếu không sẽ thành ra phản tác dụng, cho nên hắn ta vốn không thể bắt cóc Đường Ninh ép buộc nàng giải độc cho Diệp Kiêu, mà đúng lúc này, hắn ta âm thầm nghĩ ra cách thức độc ác vô cùng.
Đó là chủ động tính kế để Đường Ninh yêu hắn ta rồi gả cho hắn ta.
Như thế, không những Hoắc Thanh Thanh có thể ở bên Phương Vân Dương, mà chỗ Diệp Kiêu, chỉ cần mỗi đêm lúc hành phòng tắt hết đèn tối đen không nhìn thấy gì nữa, hắn ta không tin Đường Ninh sẽ nhận ra được thân thể của hắn ta và Diệp Kiêu khác nhau.
Dù sao nhìn Đường cô nương Đường Ninh này cũng không phải dạng nhi nữ giang hồ không coi trọng tiểu tiết, mà ngược lại nàng giống như khuê tú đại gia bước nhầm vào giang hồ hơn, hắn ta tin cho dù ban đêm có xảy ra chuyện khiến nàng cảm thấy bất thường, nàng cũng sẽ tuyệt đối ngại ngùng không dám chủ động tìm hắn ta hỏi gì cả.
Kế hoạch hoàn mỹ, quá trình thực hiện cũng vô cùng hoàn hảo. Yên Hành Chi vẫn luôn đeo mặt nạ ôn thuận quân tử trước mặt Đường Ninh, vì nàng mà chắn dao đoạt kiếm, cực lực tán tỉnh, đủ loại quan tâm.
Đường Ninh từ nhỏ sống ở Dược Thần cốc nơi thế ngoại đào nguyên, dường như chưa từng có tiếp xúc gì nhiều với nam nhân làm sao đỡ được chiêu trò như thế của hắn ta, mà Yên Hành Chi cũng cảm nhận được rung động và cảm động của nàng.
Thế nhưng Đường Ninh từ nhỏ bị phụ thân quá đỗi cương trực kia của mình ảnh hưởng sâu sắc nên nàng cũng là người bảo thủ, vì biết sự tồn tại vị hôn phu của mình nên cuối cùng nàng cũng khống chế được, thậm chí sau khi cảm nhận được mình rung động với người khác còn lờ mờ bắt đầu rời xa Yên Hành Chi.
Tiểu cô nương cố chấp nào biết được rằng Phương Vân Dương sớm vì lý do trị thương mà đã có tiếp xúc da thịt thân mật với Hoắc Thanh Thanh kia rồi, mà trong lòng hắn cũng càng rung động không thôi với tình cảm nồng nhiệt và thẳng thắn của nàng ta.
Cuối cùng kéo dài tới khi lễ cưới đến, hai vị hôn phu và hôn thê cõi lòng đặt ở người khác sắp thành hôn.
Hoắc Thanh Thanh còn đỡ, chứ Yên Hành Chi tâm địa xấu xa làm sao có thể để bọn họ thành thân viên mãn được.
Một khắc trước khi bái đường thành thân, hắn ta tìm đến Đường Ninh, nhân lúc nàng không đề phòng bèn hạ cổ độc cho nàng, rồi vừa hay bị Phương Vân Dương đang không thể tin nổi bắt gặp.
Bị Phương Vân Dương chất vấn, Yên Hành Chi tức thì cười phá lên.
“Tại sao ta lại làm như thế à? Ha ha ha, ngươi còn không biết xấu hổ hỏi ta tại sao lại làm như thế? Từ nhỏ ta đã vì ngươi mà mất đi tất cả, tại sao đến nữ nhân ta yêu cũng phải gả cho ngươi? Phương Vân Dương, ngươi dựa vào đâu? Không biết ngươi còn nhớ chuyện bởi vì một mình ngươi mà Tịch Nguyệt giáo đồ sát trên trên dưới dưới tổng cộng bảy mươi hai người của Diệp gia không? Mà ta vốn mang họ Diệp tên Dự.”
Đến lúc này, cuối cùng Yên Hành Chi cũng đã nói rõ chuyện cũ năm đó.
Thì ra Yên Hành Chi chỉ là tên giả của hắn ta, tên thật của hắn ta là Diệp Dự, phụ thân hắn ta vốn là cao thủ số một số hai trên giang hồ, chính là vị trang chủ của Danh Kiếm sơn trang tên Diệp Khôn. Vốn dĩ gia đình của hắn ta vô cùng hạnh phúc mỹ mãn, mẫu thân dịu dàng hiền lành, muội muội đáng yêu lém lỉnh, hắn ta khi đó mỗi ngày chỉ đau đầu mỗi chuyện luyện kiếm quá vất vả, nên thường nghĩ cách trốn ra ngoài đi chơi.
Nhưng tất cả mọi thứ đều bị hủy hoại vào năm hắn ta chín tuổi vì Phương Vân Dương chạy đến cậy nhờ. Thế lực Tịch Nguyệt giáo lúc đó như mặt trời ban trưa, sau khi biết được tin tức phụ thân của Phương Vân Dương ngoài ý muốn có được một kiếm phổ tuyệt thế, Tịch Nguyệt giáo chủ bèn cho người tới cướp, phụ thân của Phương Vân Dương muốn tránh cho kiếm phổ rơi vào tay Ma giáo nên đã liều mạng chống lại, người trong nhà kẻ chết kẻ ly tán, cuối cùng giao kiếm phổ vào tay Phương Vân Dương lúc đó cũng chín tuổi để hắn cậy nhờ hảo hữu của ông ta là trang chủ Diệp Khôn của Danh Kiếm sơn trang, chỉ tiếc là Phương Vân Dương chưa trốn được ở Diệp gia bao lâu đã dẫn tới họa diệt môn cho Danh Kiếm sơn trang.
Cuối cùng chỉ có mình Phương Vân Dương và Yên Hành Chi năm đó còn mang tên Diệp Dự được nhân vật cự phách võ lâm Già Diệp lão nhân vội vã đến cứu sống, sau đó đưa hai người lên Không Sơn phái.
Vì Phương Vân Dương có căn cốt luyện võ cực tốt nên được Già Diệp lão nhân nhận luôn làm đồ đệ, còn Diệp Dự bởi vì căn cốt quá kém, vốn không thể luyện được kiếm pháp độc môn của Già Diệp lão nhân nên cuối cùng chỉ được một trưởng lão có võ công thường thường thu hắn ta thành đồ đệ.
Cho dù ở bất cứ nơi đâu, có người tốt sẽ phải có kẻ xấu, tuy cả Không Sơn phái đều là nhân sĩ chính phải, nhưng cũng không tránh được có một vài con sâu làm rầu nồi canh. Đúng luôn, vị trưởng lão sư phụ của Yên Hành Chi chính là một con sâu chính hiệu, lão không chỉ có võ công không ra gì mà lòng đố kị của lão còn cực cao, lão vẫn luôn đố kị với sư huynh Già Diệp lão nhân của mình nên làm sao có thể đối xử tốt với một Yên Hành Chi được Già Diệp lão nhân mang lên núi được chứ.
Mỗi ngày trời còn chưa sáng Yên Hành Chi đã bị bắt đi chặt củi gánh nước, phục dịch lão ta cái này lại phục dịch lão ta cái khác, cứ có sai sót gì là lại bị đòn roi, lão thường đánh máu me be bét ở những nơi người khác không thấy được trên người Yên Hành Chi, còn không cho hắn ta đi mách tội, nếu không khi trở về sẽ lại đánh đau hơn. ( đọc truyện trên app T𝚢T giúp phát triển các team dịch hợp tác )
Tận mắt nhìn võ công của Phương Vân Dương càng lúc càng cao cường, thậm chí đã sớm có chút danh tiếng trong nội môn, nên Yên Hành Chi ở Không Sơn phái chưa tới nửa năm đã mất tung tích, mà chuyện hắn ta làm trước khi rời đi chính là tận tay hạ thuốc độc giết chết lão sư phụ kia của mình.
Lúc đó, Phương Vân Dương vẫn luôn cho rằng Diệp Dự đã chết, không ngờ rằng…
Không phải hắn không áy náy với Diệp Dự của quá khứ mà bây giờ là Yên Hành Chi, thậm chí sau khi biết hắn ta gặp phải đủ loại cảnh bất hạnh khi còn ở Không Sơn phái, cảm giác áy náy ấy càng nhanh chóng dâng lên đến đỉnh điểm.
Sau đó hắn từ miệng Yên Hành Chi biết được không phải hắn ta hạ cổ độc trên người Đường Ninh mà chỉ là khiên tơ cổ.
Loại cổ này sẽ không có tác dụng nếu Đường Ninh thực sự một lòng một dạ, si tâm không đổi với Phương Vân Dương. Đến lúc đó bọn họ vẫn có thể tiếp tục cử hành hôn lễ, ngược lại hắn còn trở thành người đàn ông mà trong lòng Đường Ninh yêu nhất, bất kỳ người nào cũng sẽ không thể lọt vào mắt nàng nữa, cũng sẽ quên hết tất cả kể cả những chuyện giữa nàng với Yên Hành Chi. Hắn ta chỉ muốn cược một cơ hội, cũng hy vọng Phương Vân Dương sẽ cho hắn ta cơ hội cuối cùng này.
Đây cũng là điểm ác độc của Yên Hành Chi, hắn ta rõ ràng biết Đường Ninh đã động lòng với mình từ lâu nhưng lại cố ý nói với Phương Vân Dương những lời như thế.
Đúng như dự đoán, vì áy náy nên Phương Vân Dương dao động, hắn thậm chí còn không hỏi xem ý của Đường Ninh ra sao đã mặc cho Yên Hành Chi làm tất cả.
Không ngoài dự đoán của Yên Hành Chi, Đường Ninh vừa tỉnh lại thực sự trong lòng trong mắt chỉ nhìn thấy Yên Hành Chi, Phương Vân Dương quyết định thành toàn cho người khác, hắn còn giúp hai người cử hành hôn lễ, cũng vì thế mà một tay đẩy Đường Ninh vào “biển lửa”.
Hắn không biết rằng từ đầu chí cuối những lời nói kia của Yên Hành Chi chỉ là đang tính kế với hắn. Lúc trước cũng đã từng nói Yên Hành Chi là loại người nhằm đạt được mục đích mà cái gì cũng có thể mang ra tính kế được.
Vì yêu Yên Hành Chi, đêm nào Đường Ninh cũng ở trong căn phòng tối đen, làm những chuyện chỉ có phu thê mới làm với một Diệp Kiêu quá đỗi nghe lời Yên Hành Chi, cùng lúc đó cũng dần dần dẫn kịch độc trên người Diệp Kiêu lên người mình.
Vào lúc độc trên người Diệp Kiêu đã dần loại sạch, Ma giáo đánh tới, Phương Vân Dương bất ngờ ngã xuống vực, còn Đường Ninh vì không được Yên Hành Chi cho bất cứ ai bảo vệ nên bị người trong Ma giáo bắt đi.
Đến lúc này, Đường Ninh mới biết rằng thì ra bao năm nay Yên Hành Chi luôn là nội ứng mà Ma giáo cài cắm trong chính phái. Năm đó, sau khi hắn ta rời khỏi Không Sơn phái đã tiến thẳng tới đại bản doanh của Ma giáo, hắn ta vật vã ở đó đủ ba năm trời mới được giáo chủ Ma giáo chú ý tới sự tồn tại của mình, cũng vì căn cốt của hắn ta không tốt nên đã ăn độc dược Tịch Nguyệt giáo chủ đưa cho để ép buộc nâng cao căn cốt, cái giá phải trả là cứ đến rằm hàng tháng hắn ta sẽ bị vạn kiến cắn thân, căn cốt co rút, mất toàn bộ công lực, thậm chí còn co rút về dáng vẻ khi còn nhỏ, đau khổ không muốn sống, sống không bằng chết.
Chính bởi ý chí nhẫn tâm này của mà Tịch Nguyệt giáo chủ lại càng thích hắn ta, nên bèn ban họ của mình và đặt tên Yên Hành Chi cho hắn ta, thậm chí còn cho hắn ta dựng lên Ngưỡng Nguyệt sơn trang, thả hắn ta thành nội ứng ở chính phái.
Yên Hành Chi nào đâu phải loại dê con chịu đứng dưới người khác hay mặc người ta giết thịt.
Chỉ trong vòng mười năm, hắn ta đã nhanh chóng phát triển Ngưỡng Nguyệt sơn trang thành thế lực chính đạo lớn số một, mạng lưới tình báo càng phủ kín giang hồ.
Hắn ta muốn báo thù, trả thù cho trên dưới bảy mươi hai mạng người Diệp gia chết oan, càng muốn tiêu diệt hoàn toàn người trong Ma giáo không để lại một ai.
Nhưng giáo chủ Ma giáo nào đâu phải đèn cạn dầu, khi vừa nhận ra Yên Hành Chi có lòng làm phản đã lập tức tấn công đến, như thế mới dẫn tới chuyện Phương Vân Dương rơi xuống vực và Đường Ninh bị bắt đi.
Nhưng cho dù như vậy, Yên Hành Chi vẫn tấn công Ma giáo mạnh mẽ, cuối cùng thậm chí còn cùng Diệp Kiêu đã được giải độc hoàn toàn tập kích Tịch Nguyệt giáo chủ, phá hủy toàn bộ giáo điểm của Ma giáo, đánh cho bọn chúng chỉ còn là một đám chó mất nhà lôi theo Đường Ninh muốn đàm phán với hắn ta.
“Đùa gì vậy? Các ngươi thực sự tưởng nàng là thê tử của ta đấy à? Nàng ta chỉ là thảo dược giải độc thôi, sau khi giải độc xong trên người Diệp Kiêu thì đã không còn tác dụng gì nữa rồi. Nếu các ngươi thích thì ta tặng các ngươi luôn đấy.”
Yên Hành Chi nhếch mép cười vô cùng lạnh lùng mà tàn nhẫn.
Cũng thời điểm này, khiên tơ cổ đã không còn tác dụng gì với Đường Ninh nữa nên nàng mới nhận ra, thì ra người ở cùng nàng mỗi đêm không phải là trượng phu của nàng, ha ha ha ha, không những thế, kịch độc đã sớm ngấm vào thân thể nên nàng vốn không sống được bao lâu nữa, trượng phu mà nàng yêu sâu đậm từ đầu đến cuối chỉ đang tính kế nàng, chưa từng có một ngày nào thích nàng, ha ha ha…
Đường Ninh chết.
Khi nàng kích động muốn đến bên cạnh Yên Hành Chi để nhìn xem con người này của hắn ta rốt cuộc có tim hay không thì bị dư nghiệt Ma giáo đã một đao đâm trúng tim, nàng ngã xuống bỏ mạng.
Nhưng đến lúc chết rồi, đôi mắt của nàng vẫn nhìn chằm chằm về hướng Yên Hành Chi, không sao nhắm mắt nổi, cuối cùng một giọt nước mắt lăn theo tóc mai của nàng nhỏ xuống đất, nhanh chóng biến mất.
Cho nên nàng cũng không nhìn cảnh tượng cốt truyện thay đổi chóng mặt, Yên Hành Chi tiêu diệt Ma giáo, dã tâm bừng bừng không hề dừng lại bước chân mở rộng, ngược lại còn trở thành Tịch Nguyệt giáo chủ thứ hai, có ý đồ xưng bá võ lâm, trở thành thiên hạ đệ nhất.
Còn chuyện chính nghĩa sao có thể thắng lợi trước tà ác à?
Chính là vì Phương Vân Dương sau khi ngã xuống đáy vực gặp được kỳ ngộ nên học được tuyệt thế mật tịch rồi trở lại.
Còn phần Yên Hành Chi lúc này vì dã tâm và độc ác nên Hoắc Thanh Thanh không hiểu cho hắn ta, Diệp Kiêu cũng bị Phương Vân Dương xúi giục, ở trước trận chiến cuối cùng, hai người thân thiết nhất cả đời này của Yên Hành Chi đều đứng về phía Phương Vân Dương, sau đó mấy người kia cùng phế đi võ công của hắn ta nhưng không giết chết hắn ta.
Cuối cùng, Yên Hành Chi nở nụ cười bi thương rồi chủ động chọn cách tự vẫn.
Sau đó, Phương Vân Dương được mọi người chọn lựa đưa lên vị trí minh chủ võ lâm, nhưng hắn lại chủ động từ bỏ, chọn cùng với Hoắc Thanh Thanh thoái ẩn giang hồ, trải qua những ngày tháng thần tiên quyến lữ.
Còn về phần Đường Ninh, tác dụng của người công cụ cũng đã phát huy hết, nào còn ai sẽ muốn nhớ tới nàng?
Ngoại trừ Phương Vân Dương đỏ mắt trước phần mộ của nàng, trong mắt những người trong giang hồ khác, nàng là thê tử của Yên Hành Chi nên nàng cũng kinh tởm, lòng dạ độc ác như Yên Hành Chi, nàng quá có lỗi với ơn dạy dỗ của Dược Thần cốc, thực sự nên bị thiên đao vạn quả cùng với ma đầu Yên Hành Chi.
Hơ!