NÀNG LÀ VỆ SĨ

CHƯƠNG 3: LẦN ĐẦU GẶP RẮC RỐI


1 năm

trướctiếp

Mãi mê há hốc mồm xem xe thì nghe tiếng của Uyển Nhu: "Mọi người xem xong chưa? Hai chị em tôi phải đi mua sắm" 

Minh Minh trả lời: " Chúng tôi sẽ đi cùng 2 tiểu thư"

Nói xong thì có hai tên tài xế đi lái xe ra đậu ngay chổ 2 tiểu thư. Giai Kỳ, Ngô Thiên Ân đi chung xe Nhã Lâm. Uyển Nhu thì đi cùng Minh Minh và Phương Hạo.

Ở trong xe Uyển Nhu luôn rối rít nói chuyện với Minh Minh về việc đấu võ lúc sáng. Còn bên Giai Kỳ cô đang đổ mồ hôi lạnh vì người bên cạnh luôn một mặt lạnh lùng không nói gì. Đến một nhà hàng sang trọng xe dừng lại. Chưa ai dám lên tiếng thắc mắc thì Uyển Nhu đã lên tiếng nói trước: " Từ sáng giờ tôi chưa ăn gì, nên đã dặn tài xế đến nhà hàng ăn trước rồi mới đi mua sắm" . Không ai nói thêm lời nào đều đi vào trong. Uyển Nhu phải ra lệnh cho đám người vệ sĩ ngồi ăn cùng, họ mới không dám từ chối. Đang ăn uống ngon lành, một người phục vụ đang  bưng đồ uống đi ngang họ thì bị một cậu bé chạy đâm vào làm cho đồ uống trên mâm văng ra chuẩn bị tạt vào người Nhã Lâm, lúc này Giai Kỳ ngồi cạnh phản ứng nhanh nhẹn xoay người đứng dậy dùng thân che cho  Nhã Lâm, đồ uống đều tạt vào lưng Giai Kỳ. Phục vụ vội vàng xin lỗi rối rít, Ngô Thiên Ân và Minh Minh lên tiếng hỏi: "Em không sao chứ",    "Không sao". Uyển Nhu lên tiếng "Cũng may không phải đồ nóng, nếu không sẽ bỏng mất, áo khoác chị dơ rồi chị cởi ra đi"  Giai Kỳ trả lời:" Không sao, Minh Minh chị ấy giúp tôi lau sơ là được, cởi ra không tiện lắm, cảm ơn tiểu thư quan tâm!" Quả thật là có chút không tiện,vì xuất thân trong Công ty đào tạo vệ sĩ chuyên nghiệp nên mọi người đều được trang bị vũ khí, mà cụ thể là trên người Giai Kỳ đang có một cây súng ngắn và một cây kiếm nhật dài tầm hơn 30cm đang dắt ở thắt lưng. Mọi người vệ sĩ đều có.Nếu cởi áo khoác để lộ ra như vậy mọi người xung quanh sẽ sợ hãi mất. Lúc này Nhã Lâm vẫn đang nhìn Giai Kỳ muốn nói lời cảm ơn nhưng rồi lại thôi, vẫn tiếp tục im lặng.


Ăn xong mọi người đi mua sắm, tại khu quần áo, Nhã Lâm lựa một bộ tương đối giống với Giai Kỳ đang mặc đưa cho cô nói
" Xem như tôi trả ơn việc lúc nảy, không được từ chối, thay áo khoác đi"  nói như ra lệnh mặt vẫn lạnh lùng rồi cô lại tiếp tục việc mua sắm của mình, cũng không để Giai Kỳ nói thêm lời nào.

Buổi chiều họ đi dạo một vòng, đến gần tối  mới về nhà, về nhà cũng là giờ cơm tối. Những vệ sĩ cận thân cũng cho ngồi bàn nối tiếp để cùng ăn, tuy không chung bàn nhưng cũng thấy được Triệu Gia rất xem trọng họ.



Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp