Chương 888
Cô cố tình tiếp cận Trình Thu Uyển chính là vì muốn lên kế hoạch hãm hại cô ta, tựa như năm đó cô ta đã làm hại cô. Trình Thu Uyển cho rằng cô ta là người duy nhất biết giở trò à? Hôm nay.
Trình Thư Nghi cũng vậy!
Thấy hận ý ngập trời trên mặt Trình Thư Nghi, Hà Kim Minh không thấy ghét bỏ, cũng chẳng sợ hãi, chỉ có sự đau lòng và thương tiếc vô bờ.
Ở chung nhiều ngày như thế, anh ta tự nhân mình hiểu rõ Trình Thư Nghi. Mặc dù cô vẫn luôn đối xử lạnh lùng với anh ta nhưng mà anh ta biết, trong lòng cô vô cùng yếu mềm, rất nể tình bạn cũ. Điều đó có thể thấy được từ việc hồi trước cô không màng nguy hiểm để cứu Cố Mặc Ngôn trên tàu du lịch.
Nhưng có thể khiến cô hận đến mức này, tới nỗi không tiếc mà đi ngược với bản chất của mình để hãm hại Trình Thu Uyển, rốt cuộc năm ấy cô đã phải nhận lấy bao nhiêu tổn thương? Đau đớn đến nhường nào?
“Thư Nghỉ.” Hà Kim Minh nhìn Trình Thư Nghỉ, nghiêm túc hỏi: “Vì sao cô đồng ý nói những điều này với tôi? Cô không sợ tôi sẽ nói cho Trình Thu Uyển sao?”
“Không phải anh đã bảo là đứng về phía tôi sao?” Trình Thư Nghi cũng nghiêm túc đáp: “Trước kia tôi không thể tin những lời anh nói, nhưng giờ đây tôi bằng lòng tin tưởng.”
Nghe Trình Thư Nghi nói như vậy, chẳng biết tại sao trong lòng Hà Kim Minh lại dậy lên cảm xúc rung động mà lâu nay chưa từng có, cuối cùng cô cũng chịu tin rằng anh ta thật lòng.
“Xin lỗi Hà Kim Minh, tôi chỉ định bảo người đàn ông đó giả vờ đâm tôi, sau đó tôi thừa cơ né đi, chịu một vết thương nhẹ là được rồi.” Trình Thư Nghỉ vô cùng áy náy giải thích chuyện này cho Hà Kim Minh.
“Nhưng mà tôi không ngờ anh lại đột nhiên lao tới, đỡ con dao ấy thay tôi. Xin lỗi anh, tại tôi mà anh bị thương, thật sự xin lỗi anh, anh có thể tha thứ cho tôi không?”
“Em cảm thấy tôi sẽ tha thứ cho em hả?” Hà Kim Minh không trả lời mà hỏi ngược lại, giọng điệu phẫn nộ.
Trình Thư Nghi hít sâu một hơi, cắn chặt bờ môi của mình, cô cũng không hy vọng xa vời rằng Hà Kim Minh sẽ tha thứ: “Xin lỗi anh, tôi biết có lẽ anh không muốn nghe những điều này, nhưng mà hiện giờ tôi chỉ có tÌ “Em muốn trả thù Trình Thu Uyển thì tôi hiểu được, nhưng có cả tá cách báo thù như thế, sao em lại muốn chọn cách làm tổn thương mình vậy? Đây là chuyện mà em kiểm soát được hả?
Hiện trường loạn như thế, lỡ đâu người đàn ông kia sẩy tay đâm em bị thương thì biết làm sao? Em có nghĩ tới hậu quả chưa?”
Nghe những lời trách cứ nhưng giọng điệu lại lộ rõ sự lo lắng của Hà Kim Minh, Trình Thư Nghỉ lại càng thêm áy náy trong lòng.
Hôm nay anh ta nằm ở trên giường bệnh đều do cô gây ra, nhưng anh ta chẳng những không trách mắng cô, mà lại còn lo lắng cho.
an nguy của cô. Tình cảm này, ngày sau cô phải báo đáp ra làm sao đây?
*Hà Kim Minh, anh rất thất vọng về tôi đúng không? Tôi chẳng khác gì Trình Thu Uyển, cũng ác độc như vậy: Trình Thư Nghi thuận theo và nói.
Bây giờ nghĩ lại một chút, đến chính cô còn không tin được, bản thân đã nhẫn tâm làm ra chuyện như thế, vậy thì cô có khác gì Trình Thu Uyển đâu?
Thế nhưng cô không hề hối hận, tôi đã chịu đủ cái cảnh cô là dao.
thớt, tôi là thịt cá rồi! Trình Thu Uyển chắc chắn sẽ không vì vậy mà từ bỏ ý đồ và buông tha cho cô. Vì cô và Manh Bảo, cô nhất định phải ra tay trước chiếm lợi thế!
“Theo luật, phòng vệ chính đáng thì chắc sẽ không bị định tội đâu.” Hà Kim Minh mỉm cười đáp: “Huống chỉ, em còn là một đồ ngốc chọn cách tự làm mình bị thương để tự vệ.”