Chương 679

Thấy Trình Nam Quyền đi ra ngoài, Trình Thu Uyển không còn gì kiêng dè nữa, khiêu khích nhìn Tô Thư Nghĩ, tràn đầy đắc ý: “Tô Thư Nghi, nghe nói cô mang thai à?”

“Sao cô biết?” Tô Thư Nghi giật mình, cô chỉ nói chuyện mình mang thai cho Cố Mặc Ngôn và ông nội, thậm chí không nói với cả Tô Ninh Kiều. Sao Trình Thu Uyển lại biết được?

“Tôi quan tâm cô như thế, đương nhiên phải chú ý tới chuyện của cô nhiều một chút.” Trình Thu Uyển trào phúng lườm Tô Thư Nghỉ: “Cô tưởng cô làm công tác bí mật tốt lắm chắc?”

“Cô tìm người theo dõi, điều tra tôi!” Sau khi sực nhận ra, Tô Thi Nghi tức giận nói với Trình Thu Uyển.

“Đúng thì sao nào.” Trình Thu Uyển không chút e dè: “Tô Thư Nghỉ, muốn trách cũng chỉ có thể tự trách cô ngu quá. Đến giờ mới phát hiện ra.”

“Cô!” Tô Thư Nghi tức đến nỗi không nói nên lời.

“Không hiểu trước kia Cố Mặc Ngôn nhìn trúng điểm nào ở cô nữa.” Trình Thu Uyển nhìn Tô Thư Nghĩ muốn phản bác nhưng lại không biết nên nói thế nào, chỉ có thể một mình tức giận thì càng khinh thường.

Sau khi cô ta như nghĩ tới cái gì, cười rộ lên: “Nhưng không sao. Tôi tin chắc anh ấy sẽ vứt bỏ cô sớm thôi.”

“Cô có ý gì?” Tô Thư Nghĩ cảnh giác nhìn Trình Thu Uyển, cô ta lại muốn chơi chiêu trò gì đây?

“Cố Mặc Ngôn tin đứa bé trong bụng cô là của anh ấy chứ?” Trình Thu Uyển cúi đầu nghịch móng tay của mình, khóe miệng nở một nụ cười trêu ngươi.

Tô Thư Nghi bị lời này của Trình Thu Uyển đâm trúng nỗi đau trong lòng, phấn nộ chỉ vào mặt cô ta chất vấn: “Có phải cô mua chuộc bác sĩ, thông đồng lừa gạt Cố Mặc Ngôn, nói tôi bị làm nhục không?”

“Đúng đấy!” Trình Thu Uyển không hề bối rối khi lời nói dối bị vạch trần: “Tôi còn nói với Cố Mặc Ngôn, khi tôi thấy cô trong kho hàng, quần áo trên người cô bị người ta xé rách hết, nhìn là biết bị người làm nhục. Cô không biết lúc tôi nói như vậy, Cố Mặc Ngôn tức đến mức nào đâu.”

“Trình Thu Uyển, sao cô có thể làm như vậy!’ Nghe Trình Thu Uyển chính miệng thừa nhận, Tô Thư Nghi cảm thấy trong lòng như dâng lên một ngọn lửa hừng hực: “Rốt cuộc cô muốn làm gì!”

“Tôi muốn Cố Mặc Ngôn rời bỏ cô chứ còn gì nữa.” Trình Thu Uyển đứng lên, đi đến trước mặt Tô Thư Nghĩ, ánh mắt tàn nhẫn, ác độc: “Tô Thư Nghị, tôi đã bảo cô rời khỏi Cố Mặc Ngôn từ lâu rồi nhưng cô lại không chịu nghe. Toàn bộ chuyện này đều do cô tự chuốc lấy cả thôi, không trách tôi được.”

Tô Thư Nghi bình tĩnh nhìn Trình Thu Uyển, cảm thấy con người này không thể nói lý. Trên đời sao lại có người làm ra nhiều chuyện ác độc như vậy mà vấn có thể bình thường như không có việc gì thế này?

“Cô cảm thấy nếu không có tôi, Cố Mặc Ngôn sẽ trở lại bên cạnh cô à?”

“Chứ sao.” Trình Thu Uyển nhìn Tô Thư Nghĩ như nhìn một con ngốc: “Tô Thư Nghị, Sao cô không nghĩ xem vì sao Cố Mặc Ngôn lựa chọn tin tưởng tôi mà không tin cô?”

“Bởi vì anh ấy còn yêu tôi.” Không đợi Tô Thư Nghị trả lời, Trình Thu Uyển tự hỏi tự đáp: “Lúc trước Cố Mặc Ngôn không ly hôn với cô chẳng qua là vì không tìm được lý do thôi. Không sao cả. Nếu thế, tôi giúp anh ấy tạo ra một lý do.

Trình Thu Uyển xoay người đi tới, ngồi xuống cạnh sô pha, cười châm chọc: “Tô Thư Nghĩ, cô cảm thấy sau khi cô trải qua chuyện như vậy, Cố Mặc Ngôn còn muốn cô nữa chắc?”

Tô Thư Nghi nhìn vẻ mặt tiểu nhân đắc chí của Trình Thu Uyển thì oán hận nói: “Vậy còn cô? Nếu Cố Mặc Ngôn biết việc này đều do cô phá rối sau lưng, cô cảm thấy anh ấy sẽ đối xử với cô thế nào?”

Dù sao Tô Thư Nghi cũng sống chung với Cố Mặc Ngôn thời gian dài như vậy, vân có hiểu biết nhất định với tính tình của anh.

Nếu anh biết Trình Thu Uyển lừa gạt anh sau lưng như vậy chắc chắn sẽ không buông tha cô ta quá dễ dàng.

“Ha ha ha…” Trình Thu Uyển cười phá lên: “Tô Thư Nghi, cô đang uy hiếp tôi đấy à?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play