CHƯƠNG 633
“Cố Mặc Ngôn à, chuyện tài liệu khách hàng bị lộ ra ngoài của Tập đoàn Ngôn Diệu rốt cuộc là sao vậy?” Bên kia điện thoại giọng ông cụ cố rất sốt ruột.
“Ông à, cháu… Nhất thời Cố Mặc Ngôn không biết nên giải thích chuyện này với ông cụ Cố thế nào nữa.
“Thôi được rồi, khoan hãng nói, bây giờ cháu hãy nhanh chóng đến tập đoàn Cố Thị một chuyến, bên này phải mở một cuộc họp hội đồng quản trị gấp, tình hình cụ thể đợi khi cháu đến rồi nói tiếp vậy.”
“Vâng được, cháu biết rồi ạ, cháu đến ngay đây.’ Nghe giọng điệu gấp rút của ông cụ Cố, Cố Mặc Ngôn cũng biết chắc chắn đã xảy ra chuyện lớn gì rồi.
Không cần ông cụ Cố nói nhiều, anh chỉ cần đoán là biết chắc chắn là Cố Thành Vũ giở trò gì phía sau rồi.
Cúp điện thoại, Cố Mặc Ngôn bảo với Tô Thư Nghi: ‘Ông muốn anh phải nhanh chóng đến tập đoàn Cố Thị để họp, anh không ăn sáng với em được nữa, em tự ăn đi nhé anh đi trước đây.”
“Vâng.’ Tô Thư Nghi không ngẩng đầu lên cũng không hỏi nhiều, cô chỉ đơn giản đáp lại một tiếng.
Thấy sự thất vọng của Tô Thư Nghi hiện rõ, Cố Mặc Ngôn cũng biết cô đang tức giận vì chuyện tối qua, nhưng anh cũng không biết giải thích thế nào với cô, cũng không thể nói thẳng nguyên nhân thật sự cho cô biết được? Anh cũng không muốn Tô Thư Nghi cứ mãi nghĩ về chuyện của hôm qua.
Không còn đường nào khác, Cố Mặc Ngôn chỉ có thể dịu dàng dặn dò Tô Thư Nghi một câu: “Vậy hôm nay em ở nhà nghỉ ngơi cho tốt nhé.”
Thấy Tô Thư Nghi gật đầu nhưng không lên tiếng, lòng Cố Mặc Ngôn thở dài một hơi, sau đó quay người ra khỏi cửa, lái xe đến tập đoàn Cố Thị.
Nhìn bóng lưng rời đi của Cố Mặc Ngôn và bàn thức ăn, Tô Thư Nghỉ ngẩng đầu nhìn lên trân nhà chớp mắt vài cái, sau đó tiếp tục cúi đầu ăn cơm, nhưng mùi vị lại nhạt như nước ốc.
Sau khi Cố Mặc Ngôn đến tập đoàn, quả nhiên anh thấy toàn bộ người của cuộc họp hội đồng quản trị tập đoàn Cố Thị do Cố Thành Vũ tổ chức đều đang đợi mình.
Thấy Cố Mặc Ngôn đến, Cố Thành Vũ lạnh lùng cười, trong lòng thầm nghĩ: Cố Mặc Ngôn, lần này tôi nhất định sẽ bắt cậu đưa cổ phần của tập đoàn Cố Thị cho tôi!
Ông cụ Cố lo lắng nhìn Cố Mặc Ngôn, muốn nói rồi lại thôi. Anh nhìn ông cụ với ánh mắt trấn an, ý muốn nói không cần lo lắng cho mình.
Anh bước đến chỗ của mình ngồi xuống, Cố Mặc Ngôn không nói gì cả, đợi bọn họ chủ động đặt câu hỏi.
Lúc nấy trên đường đến đây Cố Mặc Ngôn đã nghĩ qua, Cố Thành Vũ sẽ không bỏ qua một cơ hội tốt như vậy được, chắc chắn anh ta sẽ chú ý đến cổ phần tập đoàn Cố Thị trong tay mình.
Nói một cách thiết thực hơn thì Cố Thành Vũ bắt cóc Tô Thư Nghỉ để uy hiếp mình, mục đích cuối cùng không phải chỉ vì cổ phần tập đoàn của Cố Mặc Ngôn thôi sao?
Nghĩ đến đây anh nhếch môi nở nụ cười lạnh lùng. Nếu như Cố Thành Vũ cho rằng có thể dễ dàng đánh bại được anh như thế thì anh ta mắc sai lầm lớn rồi.
Thấy Cố Mặc Ngôn ngồi xuống, cuối cùng Cố Thành Vũ cũng mở miệng: ‘Được rồi, người đã đến đủ cả, bây giờ chúng ta bàn về nội dung quan trọng của cuộc họp lần này đi”
Nói xong Cố Thành Vũ nhìn sang Cố Mặc Ngôn, mặt anh ta đầy đắc ý và khiêu khích: “Cố Mặc Ngôn, tôi nghĩ có lẽ cậu cũng đã đoán được lý do chúng tôi mở cuộc họp hội đồng quản trị này rồi đúng không.”
Đối diện với Cố Thành Vũ, đôi tay Cố Mặc Ngôn chắp lại đặt trước bàn, mặt mày lãnh đạm: “Mong được nghe chỉ tiết.”
Hừ, đúng là chưa đến phút cuối thì chưa chịu thua, ánh mắt Cố Thành Vũ lóe lên một tia tàn nhãn, tiếp tục nói: ‘Liên quan đến việc rò rỉ thông tin khách hàng của Tập đoàn Ngôn Diệu xảy ra vào thời gian gần đây, tôi nghĩ mọi người đều đã biết hết rồi đúng không.”