CHƯƠNG 621
“Tôi biết rồi.” Anh lại nói cảm ơn với bác sĩ thêm lần nữa, sau đó rời khỏi văn phòng của anh ta.
Thấy Cố Mặc Ngôn rời đi, bác sĩ kia cũng võ võ lồng ngực mình, anh ta thở phào nhẹ nhõm, khí thế của người đàn ông này không phải dạng mạnh bình thường đâu, mấy lần ánh mắt của anh khi nhìn anh ta đều khiến anh ta có một cảm giác không nói được thành lời.
Nhưng người trong cuộc mơ hồ, hơn nữa có quan tâm ất sẽ bị loạn, vẫn sẽ khiến mình bị mắc lừa.
Sau khi ra ngoài, Dương Tùng Đức hơi lo lắng nói với Cố Mặc Ngôn: ‘Anh Cố, tình hình của cô chủ có bình thường không? Có cần tìm thêm vài bác sĩ khác đến kiểm tra không? Lỡ như có chuyện gì đó, cũng…
“Không cần đâu.” Cố Mặc Ngôn cắt ngang lời Dương Tùng Đức, anh không muốn để bác sĩ kiểm tra cho Tô Thư Nghi quá nhiều về chuyện này, một mặt là sợ kích động đến Tô Thư Nghi, mặt khác, anh cũng không muốn nghe thấy những lời bàn ra tán vào.
‘Sau này đừng nhắc đến chuyện này nữa, cứ coi như nó chưa từng xảy ra.”
“Vâng” Là đàn ông, chắc chắn Dương Tùng Đức cũng hiểu được phần nào suy nghĩ của Cố Mặc Ngôn.
“Vừa rồi cậu nói hội đồng quản trị thế nào?”
“Hiện giờ các thành viên trong hội đồng quản trị đang ở trong phòng họp của công ty, sắp náo loạn rồi, họ âm ï đòi gặp anh, bảo anh cho họ một câu trả lời thỏa đáng.”
Thật ra Cố Mặc Ngôn cũng có thể đoán được, công ty xảy ra chuyện lớn như thế, đám người trong hội đồng quản trị sẽ không buông tha cho anh đâu, thế nên anh chỉ đành nhanh chóng quay về công ty cùng với Dương Tùng Đức.
Sau khi đặt chân vào trong công ty, Cố Mặc Ngôn có thể cảm nhận được bầu không khí căng thẳng ở đây.
Dường như toàn bộ người trong công ty đều hoang mang và không còn cảnh tượng làm việc nghiêm túc như trước nữa. Tất cả nhân viên tụ tập thành tốp năm tốp ba để thảo luận chuyện gì đó. Đặc biệt là sau khi nhìn thấy anh tới, bọn họ chẳng những không trật tự lại mà vẻ mặt càng thêm kích động.
“Xảy ra chuyện gì vậy?” Cố Mặc Ngôn cau mày, hỏi Dương Tùng Đức.
“Cậu Cốt! Vụ tập đoàn Ngôn Diệu để lộ thông tin khách hàng đã bùng nổ trên mạng rồi. Hiện giờ trên mạng và báo chí ngập những tin tức về chuyện này, hoàn toàn không thể đè xuống được. Chắc hẳn nhân viên của công ty chúng ta đều biết chuyện này rồi. Bây giờ, mọi người đều đang lo lắng về sự phát triển của công ty trong tương lai nên không còn lòng dạ nào làm việc nữa.”
Lúc đầu, Dương Tùng Đức cũng cố gắng giấu chuyện này với nhân viên của công ty, dù sao thì việc giữ vững lòng người mới là điều quan trọng nhất. Nhưng tốc độ lan truyền trên mạng thật sự quá nhanh, anh †a còn chưa kịp xử trí thì hầu hết nhân viên công ty đều đã biết chuyện.
“Chẳng lẽ những thành viên hội đồng quản trị kia chỉ nhìn nhân viên làm loạn thôi ư?”
Cố Mặc Ngôn hơi bực bội. Lẽ nào lúc này không có ai đứng ra kiểm soát cục diện hay sao?
Dương Tùng Đức trả lời một cách đầy bất đắc dĩ: “Các thành viên hội đồng quản trị cũng đang tranh cãi trong phòng họp và hoàn toàn không nghe tôi khuyên can.
Ngay sau khi nhân viên thấy các thành viên hội đồng quản trị cãi vã, bọn họ lại càng thêm hoảng hốt. Chỉ trong chốc lát, họ đều đồn đãi rằng tập đoàn Ngôn Diệu sắp phá sản nên có rất nhiều người đang chuẩn bị _ nhảy việc.”
“Vớ vẩn!” Cố Mặc Ngôn nói xong thì bước đi nhanh hơn: “Nhóm người này chỉ biết gây sự với người phe mình thôi.”