CHƯƠNG 613
Có lẽ là bị Cố Mặc Ngôn dọa sợ, mắt Trình Thu Uyển lại ngân ngấn nước, cả người run rẩy, đến cả giọng nói cũng run theo: “Thư Nghị, cô ấy… Khi bọn em đi vào thì thấy cô 2 ñ ấy…
Trình Thu Uyển nói năng lộn xộn, không thể đưa ra bất cứ thông tin gì có ích, nhưng dáng vẻ này càng khiến Cố Mặc Ngôn muốn phát điên.
Đúng lúc này, một bác sĩ muốn vào khám bệnh cho Tô Thư Nghi, Cố Mặc Ngôn tiến lên, hấp tấp túm lấy bác sĩ hỏi: “Tô Thư Nghi sao rồi, ông nói cho tôi biết Tô Thư Nghi bị sao thế?”
Bất ngờ bị túm lấy cổ áo, bác sĩ chỉ thấy mình như bị bóp nghẹt, vùng vây đánh mạnh vào tay Cố Mặc Ngôn.
Thấy dáng vẻ của bác sĩ, Trình Thu Uyển vội vàng chạy đến giúp đỡ. Cô ta vừa kéo tay Cố Mặc Ngôn vừa nói: “Cố Mặc Ngôn, anh đừng như vậy mà, anh buông bác sĩ ra trước đi, anh làm như vậy ông ấy thì sao nói với anh được.”
Nghe Trình Thu Uyển nói vậy, Cố Mặc Ngôn mới dần dần thả lỏng tay, nhìn bác sĩ với đôi mắt đỏ ngầu.
Có lẽ vì đã quen với cảnh tượng này nên bác sĩ cũng không quá tức giận, ông ta hít sâu mấy hơi mới hỏi: “Anh có quan hệ gì với bệnh nhân ở phòng 307?”
“Tôi là chồng của cô ấy, rốt cuộc vợ tôi bị thương ra sao?” Cố Mặc Ngôn không kiên nhân mà hét lên.
Nghe Cố Mặc Ngôn nói vậy, bác sĩ khó xử nhìn anh, mở miệng nhưng không nói được gì, như là không biết nên nói với Cố Mặc Ngôn thế nào.
Cuối cùng, ông ta thở dài: “Tốt nhất là anh nên chuẩn bị tâm lý cho tốt, vợ anh…”
Nói xong, bác sĩ hơi dừng một chút, đang thầm lựa lời để nói.
Cố Mặc Ngôn lo lắng nhìn bác sĩ, giống như một phạm nhân đang chờ kết quả thẩm vấn.
“Theo kết quả kiểm tra lúc trước của chúng tôi, có vẻ như cô ấy đã bị hiếp d@m tập thể.”
“Cái gì cơ?” Nghe thấy lời của bác sĩ, trong nháy mắt Cố Mặc Ngôn như bị rút cạn sinh lực, lùi lại mấy bước đập vào tường, sau đó trượt dài xuống đất.
“Cô ấy còn rất yếu, cần được chăm sóc cẩn thận, anh cũng đừng quá đau lòng.”
Sau khi an ủi mấy câu, bác sĩ lắc đầu rời đì, không đi vào nữa, có lẽ là sợ sẽ khiến Gố Mặc Ngôn bị đả kích lớn hơn.
Cố Mặc Ngôn ngồi dại ra trên mặt đất, nhớ lại cảnh Tô Thư Nghỉ bị bốn người đàn ông xé quần áo trong đoạn video mà Cố Thành Vũ cho anh xem hôm nay.
Anh vốn tưởng rằng Cố Thành Vũ chỉ là cố ý tìm người diễn trò, mục đích là để có sức uy hiếp mình hơn, chứ không làm hại Tô Thư Nghỉ thật, không ngờ ông ta hắn dám làm vậy thật!
Một đấm đập mạnh lên tường, tay Cố Mặc Ngôn lập tức đổ máu, nhưng anh lại không thấy đau, lúc này trong lòng Cố Mặc Ngôn tràn đây căm hận Cố Thành Vũ.
Cố Thành VũI Tôi muốn giết anh, không, tôi nhất định sẽ khiến anh sống không bằng chết!
Thấy Cố Mặc Ngôn bị thương, Trình Thu Uyển vội vàng tiến lên nắm lấy tay anh, đau lòng nói: ‘Cố Mặc Ngôn, anh đừng như thế, tự làm mình bị thương cũng không thể thay đổi được gì.”
Trình Thu Uyển lấy một chiếc khăn tay từ trong túi ra, tạm thời giúp Cố Mặc Ngôn băng bó vết thương, nước mắt lăn dài trên má: “Chắc hẳn Thư Nghỉ tỉnh lại cũng không muốn nhìn thấy anh thế này.”
Nghe thấy tên của Tô Thư Nghi, Cố Mặc Ngôn lại nhìn về phía phòng bệnh, trong mắt anh tràn đầy sự tự trách và đau lòng, anh nhỏ giọng thì thầm: “Thư Nghi, anh xin lõi, đều là lỗi của anh, anh đã không bảo vệ em cho tốt, đều là lỗi của anh… đều là tại anh… “
Nghe được những lời tự trách của Cố Mặc Ngôn, đôi mắt cụp xuống của Trình Thu Uyển đầy vẻ ghen tị, sao Cố Mặc Ngôn lại †ự trách mình chứ, đây rõ ràng là Tô Thư Nghi tự chuốc lấy.