Chương 522
Nghe thấy Tô Thư Nghi nói thế, ông cụ Cố cũng vô cùng cảm động mà nói: “Đã nhiều năm trôi qua rồi, ông cũng có thể nhìn thấy Cố Trì vẫn không thể bỏ xuống được chuyện này. Cháu yên tâm, chuyện này cứ giao cho ông, ông nhất định sẽ điều tra thật rõ ràng.”
Sau khi ở lại bệnh viện hai ngày và nhiều lần xác nhận không có vấn đề gì, cuối cùng Cố Mặc Ngôn cũng sắp xếp cho Tô Thư Nghi xuất viện.
Tô Thư Nghi cảm thấy mình đã ở trong bệnh viện đến mức mốc meo. Tốt hơn là nên ở bên ngoài, không khí trong lành, ánh năng sáng chói, thật là thoải mái mà.
Tâm tình tốt, nhìn thấy cái gì cũng vui vẻ.
Tô Thư Nghỉ không nhịn được mà đăng bài lên trang cá nhân.
[Cuối cùng tôi cũng ra khỏi bệnh viện được rồi, cảm giác tự do thật tuyệt!] Vừa đăng lên không lâu, đã có người gọi điện cho cô, Tô Thư Nghi liếc mắt nhìn tên người gọi, Elena?
Cô ta gọi cho mình làm gì?
‘Alo, Elena sao? Có chuyện gì thế?” Tô Thư Nghĩ hỏi.
Không có gì, tôi vừa thấy cô đăng lên trang cá nhân nói đã xuất viện rồi, định hẹn cô cùng đi dạo phố, không biết cô có thời gian không nhỉ?” Elena ở đầu dây điện thoại bên kia mời.
“Được thôi, tôi cũng đang muốn đi đâu đó đây. Chúng ta gặp mặt ở đâu?” Hai ngày nay Tô Thư Nghi thật sự là buồn sắp chết rồi, đang định ra ngoài đi dạo, thế nên không chút do dự đã đồng ý lời mời của Elena.
Rất nhanh sau đó, hai người đã hẹn xong thời gian và địa điểm gặp mặt, đi tới một cửa hàng bách hóa lớn nhất thành phố.
“Thư Nghi, cô có thích bộ váy này không?”
Elena giơ lên một chiếc váy màu trắng, hỏi: “Tôi cảm thấy bộ váy này rất hợp với cô.”
Tô Thư Nghi nghe thấy vậy thì nhìn sang, chỉ thấy Elena đang giơ lên một bộ váy được may kiểu vô cùng đơn giản và trang nhã, thế nhưng lại phối hợp cùng một chiếc thắt lưng khá cổ điển, trông vô cùng thời thượng.
Nhưng đẳng sau lưng lại là cổ chữ V sâu, mặc như vậy có phải là hơi hở rồi không?
“Cái này sao? Bình thường tôi không mặc quần áo kiểu như thế, có lẽ là không đẹp đâu.” Quần áo bình thường Tô Thư Nghi mặc tương đối bảo thủ, hơn nữa cô cũng hiếm khi mặc váy trắng kiểu như công chúa thế này.
“Cô thử một chút được không? Tôi cảm thấy cô mặc nó vào sẽ rất đẹp.” Nói Xong, Elena liền đẩy Tô Thư Nghỉ đi tới phòng thử đồ.
Rơi vào bước đường cùng, Tô Thư Nghi đành phải nhận lấy bộ váy: “Được, vậy tôi thử một chút.”
Sau khi Tô Thư Nghỉ thay đồ xong và đi ra, Elena khen ngợi cô hết lời: “Thư Nghi, chiếc váy này rất hợp với cô đấy, thật sự như tạo ra là dành cho cô, cô mà không mua là tôi không chịu đâu.”
“Thật sao?” Tô Thư Nghi nhìn bản thân mình trong gương, cảm thấy lạ lạ. Phong cách của chiếc váy này hoàn toàn không hợp với khí chất của cô, cô luôn cảm thấy bộ quần áo này mặc lên người mình có cảm giác khác lạ.
“Đương nhiên, cô đã quên rồi sao, tôi chính là nhà thiết kế chuyên nghiệp, ý kiến của tôi còn chưa đủ để cô tin sao? Vừa rồi tôi còn chọn thêm cho cô một vài bộ quần áo, cô mau đi thử đi để tôi xem xem thế nào.”
Elena lại đưa cho Tô Thư Nghỉ vài bộ đồ có phong cách gần giống với chiếc váy vừa rồi, thúc giục cô đi thử.