Chương 369

Thế là Cố Thành Vũ bèn nghĩ ra một mánh khóe.

Hôm đó, ở nơi cách khách sạn Thế Kỷ không xa có một bữa tiệc. Cố Mặc Ngôn và Trình Nam Quyền cãi nhau trong bữa tiệc, cho nên mới để Cố Thành Vũ có cơ hội giở trò, bỏ thuốc mê vào.

Trình Nam Quyền xảy ra xung đột với Cố Mặc Ngôn vì chuyện của Trình Thu Uyển, cảm xúc của Cố Mặc Ngôn cũng hơi dao động, đại khái là khi đó bị người ta bỏ thuốc mê. Đợi khi anh uống xong ly rượu kia thì tất cả đã muộn rồi, kế hoạch của Cố Thành Vũ chỉ thiếu chút nữa thôi là thực hiện được.

Tô Thư Nghi nghe đến đây thì không kìm được mà nhíu mày.

Cô nhớ Cố Thành Vũ cũng là một thành viên trong nhà họ Gố, đều là người thân, sao ông ta có thể đối xử với Cố Mặc Ngôn như vậy chứ.

Cô không nhịn được hỏi: “Anh chắc chắn là Cố Thành Vũ chứ? Ông ta là anh ruột anh cơ mà?”

Cố Mặc Ngôn cười khẩy một tiếng, đáy mắt lóe lên vẻ chân chọc: “Sau đó anh cho người điều tra về Cố Thành Vũ. Suy đoán khi đấy của anh là chính xác. Anh ruột thì đã sao, Lâm Bảo Châu chẳng phải cũng là em ruột của em sao? Trước lợi ích được mất, người thân cũng có thể biến thành kẻ thù, khiến người ta cảm thán về cuộc đời, chẳng phải sao?”

Tô Thư Nghỉ không nói nên lời.

Không ngờ rằng, nhà họ Cố trông thì thịnh vượng như thế, vậy mà vẫn còn diễn tình tiết máu chó tranh đoạt địa vị như phim Hàn.

Tô Thư Nghỉ nhận ra được gánh nặng mà Cố Mặc Ngôn phải gánh vác còn nhiều hơn So với tưởng tượng của cô. Cảm giác phải giả vờ hai chân bị tàn tật không hề dễ chịu chút nào, nếu không phải ý chí của Cố Mặc Ngôn kiên cường, người thường rất khó có thể không để lộ sơ hở trong nhiều năm như vậy.

Tô Thư Nghi nói khế: “Hóa ra anh cũng bị người khác bỏ thuốc mê, cảm giác đó không phải cảm giác mà người thường có thể nhãn nhịn được.”

Cố Mặc Ngôn im lặng thừa nhận.

Tô Thư Nghi cảm thấy mình có chung hoàn cảnh với Cố Mặc Ngôn, cô rất hiểu anh.

Tô Thư Nghi hỏi: “Vậy sau đó thì sao?”

Cố Mặc Ngôn rót hai ly rượu vang, đưa cho Tô Thư Nghỉ một ly.

Anh nói tiếp: “Anh biết mình không ổn, lập tức gọi điện cho Dương Tùng Đức, bảo cậu ta mau đưa anh rời đi, tới một khách sạn gân nhất. Bởi vì anh biết, sau đó Cố Thành Vũ chắc chắn sẽ tìm một người phụ nữ quyến rũ rồi lén nhét cho anh, anh dính thuốc mê, đương nhiên sẽ không chịu đựng được, anh tuyệt đối không thể trúng kế của ông ta được.”

Tô Thư Nghi nghe thấy những chuyện này, cảm giác quá nguy hiểm, vậy mà đẳng sau lại có nhiều chuyện như thế.

Cố Mặc Ngôn nói: ‘Không ngờ răng anh lại gặp được em, Tô Thư Nghi”

“Em sao?”

“Anh nhìn thấy một gã đàn ông lớn tuổi ôm một người phụ nữ uống say ở cửa phòng bên cạnh anh, anh đưa cho ông ta chút tiền rồi đuổi ông ta đi, sau đó vào phòng này cùng với em, sau đó chúng ta liền…”

Tô Thư Nghi vô cùng khiếp sợi Khi đó cô vẫn luôn trong trạng thái ý thức mơ hồ, cho nên không hề biết thực ra lại xảy ra nhiều chuyện như vậy.

Cuối cùng Tô Thư Nghi cũng phản ứng lại, cô siết chặt cánh tay của Cố Mặc Ngôn, vẫn không dám tin lắm, giọng nói hơi run rẩy: “Cố Mặc Ngôn, là anh sao? Hai năm trước, thực sự là anh sao? Chúng ta, khi đó chúng ta đã quen biết rồi, hơn nữa đã…

sau đó, chúng ta lại kết hôn.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play