Tần Tử Sở dừng bước
lại, gật đầu, chần chờ nói: “Ngươi cảm thấy ta đối với ngươi không ngang hàng ở
chỗ nào?”
Mắt Doanh Chính chợt
lóe lên, cũng không trực tiếp trả lời câu hỏi của hắn, mà nói: “Có lẽ ngươi đến
từ thời đại sau khi trẫm chết rất nhiều năm? Ngay từ đầu ngươi gần như mù quáng
tín nhiệm trẫm, sau này biết được trẫm là người kia, lại tỏ ra vô cùng sợ hãi
—— ngươi dám nói người trong lòng ngươi là trẫm, mà không phải người trong
tưởng tượng của ngươi sao?”
Không đợi Tần Tử Sở
nói ra đáp án, Doanh Chính mang giọng điệu hơi thất vọng lắc đầu, khẽ nói: “Tần
Tử Sở, cho đến lúc chết, trẫm vẫn luôn trải qua những cuộc ám sát của người lục
quốc, bất luận trẫm làm gì, cũng sẽ có người mắng trẫm. Sử sách sẽ bôi nhọ trẫm
thế nào, trẫm cũng đều đoán ra được. Trẫm trong lòng ngươi và trong sử sách chỉ
sợ không có gì khác biệt. Trẫm nhận thức chính xác là ngươi, nhưng người trong
lòng ngươi lại là ‘Thủy Hoàng đế’.”
Tần Tử Sở bị hắn nói
đến á khẩu, đứng trầm mặc tại chỗ.
Hồi tưởng lại quãng
thời gian hai người ở chung, quả thật hắn vẫn luôn duy trì tâm trạng thoải mái,
dù lúc trải qua nguy hiểm cũng có ý tưởng cổ quái “Đây là Tần Thủy Hoàng, cho
nên không vứt bỏ hắn thì ta cũng sẽ không chết”.
Doanh Chính trước đây
trong lòng hắn không phải là một người sống sờ sờ, mà là một dấu hiệu có thể
giúp hắn bình an sống sót.
Mãi đến gần đây, Doanh Chính nhiều lần làm chuyện điên rồ ở trong lòng hắn mới càng ngày càng giống “Người”.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.