Tần vương phát ra
tiếng cười hoà nhã, quay đầu nhìn về phía Doanh Chính, thấp giọng hỏi: “A Chính
nói xem, chuyện thiên tử nhà Chu liên kết với đại thần cố ý lừa gạt Đại Tần ta,
nên đối đáp thế nào?”
Doanh Chính nhẹ giọng
nói: “Nhà Chu chẳng qua chiếm được trăm dặm, ngày thường thuế má còn không đủ
chi tiêu, đến nỗi nợ nần chồng chất, lại còn dám xưng bừa là thiên tử, thật sự
là quá nực cười.”
Tần vương nghe Doanh
Chính nói xong, cười ha hả.
Ông khinh thường nhìn
về phía thừa tướng nhà Chu đang run rẩy quỳ trên mặt đất, cao giọng nói: “Hài
đồng của Đại Tần ta cũng biết Chu thiên tử thế nào, các ngươi lại còn dám dẫn
theo lục quốc, mưu đồ đánh Tần? Nếu ngươi đến đây, cũng không cần rời đi, hãy ở
chỗ này chờ đại quân Tần quốc san bằng lãnh thổ bé nhỏ của nhà Chu đi.”
Thừa tướng nhà Chu
không để ý trên đầu mình đầy mồ hôi.
Hắn vội vàng đi đến
bên chân Tần vương, kéo vạt áo của Tần vương nhất quyết không buông tay.
Thừa tướng nhà Chu run rẩy nói: “Quốc chủ Tần quốc minh giám, thiên tử đã tám mươi tuổi, ngài tuổi già sức yếu, những năm gần đây vẫn luôn nằm trên giường bệnh, căn bản không có sức lo quốc sự, đến nỗi chỉ còn hư danh, bị người khác nắm giữ triều chính. Loạn thần tặc tử này đã tách khỏi nhà Chu, tự xưng là vua. Bởi vì không được lòng dân, mới có thể vì lợi ích của mình cố ý đứng ra, hy vọng dựa vào uy danh của lục quốc ở phía đông, lấy thế hợp tung để tấn công Tần quốc, tạo nên uy danh thiên tử cho hắn. Nhưng Chu thiên tử chân chính tuyệt đối không có ý này!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.