Tần vương nghe được
âm thanh mềm mại của hài tử mới sinh, cười ha hả chỉ vào Doanh Chính dò hỏi:
“Tử Sở, nhi tử của con có thể nói sao?”
Tần Tử Sở toát mồ
hôi, cứng nhắc nói: “Đúng vậy, A Chính rất thông minh, đã học được lời nói của
người lớn, có một số chuyện con cũng không dám nói trước mặt hắn, chỉ sợ hắn
đột nhiên bắt chước, dọa người khác giật mình.”
Vừa nói chuyện, Tần
Tử Sở vừa tìm được cảm giác để đối đáp.
Hắn xoa cái trán đầy
mồ hôi, tiếp tục nói: “Con thật sợ A Chính lặp lại lung tung, bị người ta nghe
được sẽ không tốt. Lúc tiểu hài tử bi bô tập nói, đâu biết được mình nói cái
gì, sau khi lớn lên, hài tử sẽ bị người khác dạy cho những từ ngữ gượng ép mà
thôi.”
Tần Tử Sở lộ ra ánh
mắt hết sức bùi ngùi, nhịn không được thở dài một tiếng.
Khi hắn ngẩng đầu,
trong lòng đã bình tĩnh trở lại.
Tần Tử Sở hướng về phía Tần vương, vẻ mặt vô cùng tự nhiên, nhẹ giọng nói: “Quốc chủ, bất luận là nam hay nữ con đều không muốn. Mẫu thân của A Chính vốn là một nữ tử Triệu quốc xuất thân bình thường, hơn nữa tuổi của hắn nhỏ như vậy, ngộ nhỡ con bất cẩn sinh thêm hài tử… Lòng dạ con người, nhân tính là thiện hay ác, con không dám lấy tính mạng của A Chính ra dò xét. Xin quốc chủ thu hồi mệnh lệnh đã ban.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.