Ông lão không thấy
được vẻ mặt của binh sĩ, nhưng trong lòng lại vì giọng địa phương của Tần Tử Sở
mà tin vài phần, huống chi Tần Tử Sở là một nam tử có vẻ ngoài yếu đuối, thiếu
rèn luyện lao động, mang theo một nam hài, thì càng không thể là mối đe dọa
được, nếu như muốn chạy cũng trốn không thoát.
Ông lão yên tâm, nói
với binh sĩ: “Đem nam hài trả lại cho Tử Sở công tử đi.”
Tần Tử Sở lập tức
vươn cánh tay, vội vội vàng vàng từ tay chiến sĩ tiếp nhận lấy Doanh Chính.
Hai cánh tay trắng
nõn của hắn lộ ra ngoài, làm cho binh lính trẻ quả thực không biết nên nhìn
sang chỗ nào mới tốt, vội vàng đem nam hài nhét vào trong ngực của hắn, rồi
nhanh chóng trốn về chỗ cũ.
Không khí lạnh thổi
đến khiến cho Tần Tử Sở run lên một chút, nhưng vẻ mặt lại dào dạt ý cười, ánh
mắt tràn đầy vui mừng, hôn lên khuôn mặt Doanh Chính vài cái.
Sau đó, Tần Tử Sở
ngẩng đầu, nhìn về phía ông lão, mở miệng: “Vô cùng cảm kích, xin hỏi ngài là…
?”
Ông lão chắp tay nói: “Tướng quân Ngụy quốc, Tấn Bỉ. Tử Sở công tử hữu lễ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.