Tần Tử Sở đặc biệt
nhớ đến câu nói vô liêm sỉ “Ngươi bảo ta đi ra ta liền đi ra, chẳng phải là
không còn mặt mũi sao?”, nhưng hắn còn không ngu ngốc đến mức này.
Sau khi nhìn thoáng
qua Chương Lê, Tần Tử Sở im lặng lắc đầu.
Trên ấn đường của
Doanh Chính nhẹ nhàng hôn một cái, ngay sau đó, Tần Tử Sở đem hắn nhét vào trong
ngực của Chương Lê, tự mình bước xuống xe đi về phía mỹ nam tử vừa gầm lên.
Trên xe gồm có hắn và
Chương Lê, dường như mỹ nam tử vốn không thích hắn, nếu phải liên lụy Chương
Lê, không bằng hắn tự chịu trách nhiệm, để cho mỹ nhân kia chỉ nổi giận với hắn;
nếu không thì cả hắn và Chương Lê đều khiến cho sứ đoàn Ngụy quốc có ác cảm, sợ
rằng dọc đường sẽ càng trở nên gian khổ hơn.
Tần Tử Sở mới vừa
chui ra khỏi xe, còn chưa đứng vững đã cảm thấy trước mặt có một tia sáng chói
mắt, “Vèo ——“ một tiếng, mũi tên sắc nhọn đã lướt qua cổ của hắn, mũi kiếm đặt
trên cổ họng, mang đến một sự đau đớn nhỏ.
Vẻ mặt tức giận của
Long Dương Quân hiện ra trong mắt của Tần Tử Sở. Long Dương Quân chợt cười một
cái, mũi kiếm hơi hướng ra trước, ép đến Tần Tử Sở buộc phải lui về phía sau
nửa bước.
Sau đó, Long Dương Quân mở miệng nói: “Ta nghe được người trong xe gọi ngươi là ‘Công tử’? Ngươi là người phương nào? —— toàn thân áo đỏ, người của Sở quốc?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.