Lã Bất Vi đẩy ra cánh
cửa nặng nề của phủ con tin, trong phủ âm u lạnh lẽo không có chút hơi ấm nào,
mặt hắn hiện ra tươi cười nhàn nhạt, nhưng nụ cười rất nhanh ngưng lại trên
mặt, rũ mắt lặng im đi vào bên trong.
Bọn họ cùng bị bắt về
Triệu quốc đã mấy ngày nay.
Lã Bất Vi lúc đó mang
năm trăm lượng tùy tiện giải thích với Công Tôn Kiền một phen liền thoát thân,
mà Triệu Cơ và hài tử chướng mắt kia đã bị Triệu đại phu thu nhận về nhà, trong
phủ con tin này lại không còn nữ tỳ tôi tớ, mỗi ngày chỉ đưa tới cho Tần vương
tôn chút cơm canh nguội lạnh, để hắn đói bụng cũng không sao.
Lã Bất Vi cảm thấy
mình có chút có lỗi với Tần Tử Sở, nhưng hắn là một thương nhân —— tuy rằng
“hàng hóa đắt tiền” quan trọng, cũng không quan trọng hơn tính mạng.
Chỉ cần nghĩ như vậy,
Lã Bất Vi liền lập tức yên tâm thoải mái.
Hiện tại nếu không
phải hắn mỗi ngày xuất tiền ra vì Tần Tử Sở chuẩn bị món ngon vật lạ, e rằng
Tần Tử Sở càng chịu cực khổ hơn, Tần quốc tấn công Triệu quốc chưa phân thắng
bại, như vậy minh ước* của hắn và Tần Tử Sở cũng không chấm dứt.
*minh ước: hiệp ước
đồng minh
Muốn chạy trốn khỏi
Triệu quốc vẫn còn cơ hội.
Tiếng nước nước chảy vang lên bên cạnh ao, Lã Bất Vi dừng chân một chút, xoay người đi đến cái ao lớn trong phủ con tin.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).