Thấy Tần Tử Sở lên
tinh thần, vẻ phiền muộn trên mặt Doanh Chính lặng lẽ ẩn lui, lập tức nói với
Tần Tử Sở về phong thổ nhân tình mà mình đặc biệt nhớ kỹ.
“Tập tục của dân Tề
Sở cởi mở, nếu nữ tử vừa ý nam nhân, bất luận đôi bên có thú giá (cưới
vợ gả chồng) hay
không, đều sẽ chủ động hiến thân, tận sức một hồi cá nước thân mật.” Doanh
Chính nói xong nở nụ cười.
Hắn lời ít ý nhiều
nói: “May mắn Tử Sở và trẫm ở cùng một chỗ, nếu Tử Sở đi lạc, trẫm còn không
biết phải tới nhà của nữ nhân nào tìm ngươi đây.”
Tần Tử Sở nhịn không
được cười nhẹ một tiếng, nhìn Doanh Chính nói ra một câu đồng dạng: “May mắn A
Chính và ta không đi lạc, nếu không, ta cũng không biết nên tới nhà nữ nhân nào
tìm ngươi đây.”
Doanh Chính hơi có
chút kinh ngạc, thời đại này tuy rằng trọng anh hùng, nhưng nam tử có thể được
người ta gọi một tiếng đẹp, phần lớn diện mạo như hảo nữ.
Doanh Chính bây giờ
không ở trong phạm vi thẩm mỹ này.
Quá khứ cũng từng nghe Tần Tử Sở nhắc qua hắn thích vĩ trượng phu cường tráng, Doanh Chính vẫn không nghiêm túc để trong lòng, lúc này, không khỏi tâm hoa nộ phóng. (AC thật dễ dụ ~)
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.