“Ngươi thích, thích
nói, nghe ta, a… trở về phòng.” Tần Tử Sở nhịn không được ngửa cổ ra sau, ngón
tay dùng sức bấu vào bắp thịt đầy đặn trên cánh tay Doanh Chính, trong đôi môi
hơi sưng lên truyền ra từng tiếng than nhẹ không kiềm nén được.
Ngón tay Doanh Chính
chen vào trong khe hở chật hẹp của hai cánh mông co dãn mười phần dưới thắt
lưng, răng nanh ma sát xương quai xanh nhô ra của Tần Tử Sở.
Âm thanh mơ hồ của
hắn truyền vào tai Tần Tử Sở: “Nhưng trẫm thích nhất là nghe âm thanh của ngươi
phản bác trẫm —— bộ dáng ngươi bây giờ vừa khẩn trương vừa sợ hãi, cả người
buộc chặt, đặc biệt mê người.”
Nội thị vây quanh
ngoài hậu điện không một ai ló đầu ra nhìn về phía trong điện.
Bởi vì đã từng có nội
thị làm như vậy, đã sớm im hơi lặng tiếng biến mất ở nơi sâu thẳm của cung Hàm
Dương.
Bây giờ nội thị đã
sớm học được xem như mình mắt mù tai điếc, ý nghĩa tồn tại của bọn họ chính là
phòng ngừa người ngoài xâm nhập vào nơi ở của quốc chủ.
Dù sao cuộc sống riêng của quân vương các nước đều hỗn loạn như vậy, Vương thái hậu dưỡng nam sủng, quốc chủ dưỡng nam sủng, Thái tử Đại Tần bọn họ đem quốc chủ cầm tù trong cung không được gặp ai, tùy ý đùa bỡn, cũng không phải trường hợp quá mức đặc biệt!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.