Tần Tử Sở nhướng mày
liếc Doanh Chính một cái, không nhanh không chậm đem hai quân cờ khác màu bỏ
vào trong bát đựng cờ.
Hắn cười một tiếng,
mở miệng nói: “Ngươi cứ như vậy tin tưởng là ‘Toàn bộ thiên hạ đã bình diệt?”
Doanh Chính nhìn bàn
cờ, giúp Tần Tử Sở chọn con cờ, thần sắc ôn hòa nói: “Sở quốc mất đi Hạng Yến,
cho dù có nhiều tinh binh hơn nữa cũng không hữu dụng, đối với Vương Tiễn mà
nói, lúc này Sở quốc có mở cổng tùy ý cho hắn mang đại quân Tần tiến vào hay
không, cũng không có chút khác biệt nào. Sợ rằng sang năm, Thọ Xuân đã bị công
phá.”
Tần Tử Sở lộ ra vẻ
mặt “Ngươi đang khoác lác”, nhưng trong lòng hắn đã tin.
Sự thật và lời Doanh
Chính đã nói quả thật gần giống, nhưng lại có khác biệt nhỏ.
“Tướng quân, Sở quốc
lại đánh lén chúng ta vào ban đêm. Hiện tại đã có tám mươi chiến sĩ bị thương,
sĩ khí của bọn họ đều rất thấp.” Mông Nghị tức giận hung hăng đập bàn.
Hắn hiển nhiên đang vì tổn hại của thủ hạ mà cảm thấy đau lòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.