Tần Tử Sở cười đến
vui vẻ, ngón tay có chút ngả ngớn ma xát qua lại làn da bóng loáng trên cằm của
Doanh Chính.
Hắn ôn nhu nói: “Ta
đây nhất định phải thoái vị nhượng hiền trước khi ngươi tròn hai mươi hai tuổi,
để cho mình mỗi ngày thượng long sàng. Có Thủy Hoàng đế bệ hạ hầu hạ ta, cuộc
sống như thế thật khiến cho người ta mong đợi.”
Doanh Chính bị Tần Tử
Sở chọc cho cười rộ lên.
Hắn một phen nắm chặt
cổ tay của Tần Tử Sở, đem Tần Tử Sở đè trong ngực, lột ra miện phục tinh xảo từ
bả vai xuống dưới, miệng nói: “Trẫm nhất định sẽ hầu hạ phụ hoàng thật tốt ——
không bằng phụ hoàng nói một chút xem, đêm nay ngươi muốn trẫm dùng tư thế gì
hầu hạ ngươi?”
Tần Tử Sở bị lời nói
không đứng đắn của Doanh Chính khiến cho cười đến không dừng được, mềm nhũn nằm
trong ngực Doanh Chính, cười đến run rẩy cả người.
Doanh Chính thuận thế
khẽ hôn xuống dọc theo xương quai xanh của hắn, bàn tay đã duỗi vào vạt áo
dưới, nhẹ nhàng nhu lộng, từng ngụm mút vành tai, đồng thời nói: “Tử Sở, lúc
đầu trẫm nghĩ nếu khi trẫm mười lăm tuổi ngươi không nhường ngôi cho trẫm, trẫm
sẽ giết ngươi. Nhưng bây giờ trẫm nghĩ, dù ngươi ngồi cả đời ở vị trí quốc chủ
cũng không hề gì, ngươi có thể bầu bạn với trẫm là tốt rồi.”
“Ta sẽ không rời khỏi.” Tần Tử Sở động tình phát ra từng đợt hừ nhẹ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.