Tần Tử Sở nghe vậy
mỉm cười, nhưng trong lòng nghĩ: ngươi có thể không quan tâm, ta lại không thể
không để ý.
Cái tên “Thủy Hoàng
đế” này không nên thuộc về ta, ta cũng không có tư cách chiếm hữu nó.
Doanh Chính dùng lòng
bàn tay bao lấy hai má của Tần Tử Sở, sau khi chậm rãi vuốt ve một lúc lâu,
bỗng nheo mắt lại, dùng giọng điệu không thể tin nói: “Tử Sở, ngươi lại không
muốn nhận vị trí này? Vị trí này sẽ làm nam nhân khắp thiên hạ trở nên điên
cuồng.”
Tần Tử Sở đặt tay lên
mu bàn tay Doanh Chính, sau khi lẳng lặng mỉm cười một lúc, rốt cuộc mở miệng
nói: “Có lẽ là chấp niệm, hoặc là tín ngưỡng đi —— vị trí này chỉ có thể là của
ngươi. Dù ngươi muốn cho ta, ta cũng không thể nhận ý tốt.”
Hắn kéo bàn tay Doanh
Chính rời khỏi hai má mình, đứng lên đi đến bên cửa sổ, đón ánh nắng tươi đẹp
rọi vào mặt, chớp mi cười khẽ.
Doanh Chính ngồi tại
chỗ nhìn chăm chú vào thân ảnh của Tần Tử Sở, thấp giọng nói: “Tử Sở, ngươi
biết trẫm lấy lòng ngươi sao?”
Tần Tử Sở quay đầu lại, mang trên mặt thần sắc kinh ngạc, không khỏi lập tức mở miệng hỏi: “A Chính, tại sao ngươi bỗng nhiên muốn lấy lòng ta? Ta… ta đối với cuộc sống bây giờ không có bất kỳ bất mãn gì.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.