Doanh Chính đưa tay
dắt Tần Tử Sở, cùng hắn đi theo sau nho sinh đến chào Tuân Huống.
Tên nho sinh kia đi
đến ngoài cửa, vẻ mặt cứng nhắc nói: “Làm phiền Tử Sở công tử chờ.”
Nói xong, không đợi
Tần Tử Sở đáp lời, hắn tiến vào cổng, trực tiếp khóa chặt, ngăn cản việc Tần Tử
Sở có thể hướng vào đó nhìn trộm.
Doanh Chính hơi có
chút bất mãn nói với Tần Tử Sở: “Thật là không biết suy xét, lại dám để cho
chúng ta ở bên ngoài chờ đợi.”
Tần Tử Sở mỉm cười,
nhẹ giọng nói: “A Chính rất bất mãn với nho sinh sao?”
Doanh Chính bĩu môi,
ánh mắt giễu cợt.
Hắn không khách khí nói: “Trẫm lúc trước nuôi bảy mươi tiến sĩ, hầu như đều là đệ tử Nho gia. Nhưng bọn họ cả ngày cầm bổng lộc trẫm phát mà phản đối sách lược của trẫm, không ngừng hô ‘Pháp tiên vương’, phản đối tân chính, bức bách trẫm phân phong* cho các nước chư hầu đã đánh hạ. Trẫm thi hành chế độ quận huyện, thống nhất văn tự trong thiên hạ, thống nhất tiền tệ và đo lường, những hành động này cũng là vì kiểm soát dân chúng tốt hơn, không cho bá tánh vì tranh chấp khu vực mà sinh ra bất mãn. Chỉ cần thi hành tân chính, ngày sau thi hành lệnh cũng có thể thêm nhanh và tiện. Nhưng Nho gia bảo thủ, hoàn toàn không có biện pháp tiếp nhận bất kỳ thay đổi gì, đối với biện pháp không phù hợp với học thuyết Nho gia thì hết sức chống cự, dẫn đến người trong thiên hạ nghị luận ầm ỉ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.