Long Đồ Án Phần 2

CHƯƠNG 40 – TRÒ LỪA DIÊM QUAN


1 năm

trướctiếp

CHƯƠNG 40 – TRÒ LỪA DIÊM QUAN

          Bao Đại Nhân cả đêm thăng đường, thẩm lý vụ án Thái úy phủ bị diệt môn.

          Vụ án có nhiều điểm rất đáng ngờ, liên lụy cũng rộng, chân tướng vụ án gợi ra nhiều sự tò mò của không ít triều thần, có rất nhiều quan viên tới nghe thẩm, mà Triệu Trinh còn là người dẫn đầu.

          Trên đại sảnh Khai Phong Phủ, Bao đại nhân đầu tiên nghe lời khai của hai người có liên quan đến vụ án.

          Đầu tiên là Ngự sử trung thừa Bùi Viêm Thư.

          Bùi đại nhân là tự mình chạy đến hoàng cung tìm Triệu Trinh để tự thú. Nhóm ảnh vệ được phái đi theo dõi Bùi đại nhân miêu tả, sau khi  Bùi đại nhân rời trường thi cũng không trở về nhà, mà là đi đến Thái sư phủ. Thái sư nghe Bùi Viêm Thư giải thích mối quan hệ giữa hắn cùng án này liền đề nghị Bùi Viêm Thư không nên trở về phủ mà trực tiếp đi đến hoàng cung tìm Hoàng thượng để nói rõ chân tướng.

          Mà một người khác cung cấp lời khai nữa là vị cao thủ Vương Húc thuộc Tinh Nguyệt Lâu trong lúc muốn sử dụng thuận diêm độn trong trường thi thì bị bắt.

          Vương Húc sau khi bị bắt, một mực nói mình là được Bùi Viêm Thư thuê tới để thay con trai là Bùi Tuấn làm “Quỷ”, để bảo đảm Bùi Tuấn có thể thành công tiến vào vòng thi cuối cùng.

          Mà Bùi Viêm Thư hướng Triệu Trinh tự thú, một mặt thì phủ nhận mình cùng Vương Húc và vụ án Tào Khôi bị giết  không có liên quan. Mặt khác, chính là nói đến điểm quan trọng, chính là Bùi Viêm Thư nói ra sự tình thi võ năm sưa.

          Bùi Viêm Thư cùng Tào Khôi đều là võ sinh đăng ký dự thi. Hai người quen biết sau khi tới Khai Phong. Trùng hợp là hai người bọn họ đều ở tại cùng một tầng lầu của khách sạn, hai phòng liền kề.

          Bùi Viêm Thư có gia cảnh rất tốt, võ công thì lại thông thường, cho nên người nhà xài nhiều tiền, cũng mời “Quỷ”, chính là hy vọng hắn có thể thi vào vòng thi cuối, từ đó có thể thăng quan làm rạng rỡ tổ tông.

          Bùi Viêm Thư cùng Tào Khôi bởi vì uống rượu nên quen biết, hai người rất nhanh đã trở thành bạn tốt.

          Ngày nào đó, hai người uống nhiều mấy ly, liền bắt đầu nói chuyện phiếm.

          Bùi Viêm Thư tố khổ, nói luyện võ quá mệt, mình cũng không có thiên phú nhưng người nhà lại kỳ vọng quá cao, quả thật rất khó để thi đậu đạt chức cao.

          Tào Khôi nghe kể, liền thần thần bí bí cùng hắn nói,  võ công nhưng thật ra là có thể “Mượn ” .

          Bùi Viêm Thư  lúc đó cũng say đến choáng váng, cho là vị huynh đệ này của mình lại nói mê sảng. Thế nhưng Tào Khôi lại rất nghiêm túc mà hỏi, có phải đã mời rất nhiều “Quỷ” đến thi hộ hay không? Nếu như chịu hợp tác, bảo đảm hắn có thể đề danh trên bảng vàng.

          Đến đây, Bùi Viêm Thư mới biết, nguyên lai Tào Khôi cùng hắn thành bạn tốt cũng không phải là trùng hợp, mà là Tào Khôi chủ động đến gần.

          Cứ như vậy, hai người liền kết minh liên thủ, tham gia thi võ.

          Năm đó thi võ cũng xuất hiện tình huống chậm lại mấy ngày là do lúc đó tiến hành lễ bái, nhưng trên thực tế, lúc ấy cũng xuất hiện tình huống võ sinh biến thành muối, vì lý do an toàn, mới mượn cớ để hoãn thêm mấy ngày mới bước vào vòng thi cuối.

          Trong vòng mấy ngày được hoãn thi,  Tào Khôi cùng Bùi Viêm Thư chỉ cần làm chính là “Mượn” nội lực, thế nhưng trên thực tế lại càng giống như  đang học “Diễn xuất” .

          Tào Khôi cùng Bùi Viêm Thư luyện võ lại là một loại “thủ đoạn”, lúc đánh nhau thì ra chiêu cho “lòe loẹt”,  nhưng thực tế lại không có uy lực.

          Bùi Viêm Thư cũng không hiểu ý đồ của Tào Khôi là gì, chỉ cảm thấy làm như vậy trên lôi đài nhất định sẽ bị đánh rất thảm.

          Thế nhưng điều bất ngờ là vào ngày tỷ thí, vốn dĩ là quyền cước không có uy lực, nhưng lại sinh ra được lực sát thương không tưởng.

          …

          Lúc ấy Bùi Viêm Thư cũng không hiểu gì, cho đến khi kết hợp với vụ án này, liên quan đến Đào Minh Chân Nhân và “Vô đồng quỷ” thì sự việc ngày càng sáng tỏ hơn rồi.

          Cái gọi là “Mượn” võ công, giống như là diễn kịch vậy, Bùi Viêm Thư cùng Tào Khôi là ở phía trước “Biểu diễn ” , mà cao thủ chân chính chính là núp ở nơi nào đó lợi dụng vô đồng quỷ tới ám toán đối thủ.

          Nếu như vậy, thì vị cao thủ năm xưa có phải Đào Minh hay không? Bùi Viêm Thư nói cũng không biết, lúc ấy hắn cùng Tào Khôi cũng thi đậu, Tào Khôi đạt Trạng Nguyên còn mình thì là Thám hoa.

          Dù sao cũng có tật giật mình, hai người liền ăn ý lẫn nhau là từ nay về sau nên  duy trì một khoảng cách.

          Tào Khôi thỉnh thoảng sẽ mượn chút bạc của Bùi Viêm Thư. Lúc ấy Bùi Viêm Thư cũng không quá rõ, Tào Khôi làm quan lớn như vậy, bổng lộc cũng rất tốt, hơn nữa còn được người người nói là quan thanh liêm thì làm gì lại cần nhiều tiền như vậy, mượn tiền là để làm cái gì đây?

          Bây giờ nhớ lại, Tào Khôi đều dùng số tiền đó để thuê người đến Tây Bắc đào mộ phần,  vì không muốn dẫn tới hoài nghi, cho nên phần nhiều là dùng số tiền mà Bùi Viêm Thư đưa.

          Đây cũng chính là lý do tại sao, những người biết đến Tào Khôi đều cảm thấy võ công của ông dường như đang thụt lui, bởi vì những thứ võ công kia vỗn dĩ đều không thuộc về Tào Khôi.

          …

          Lần này Bùi Tuấn con trai của Bùi Viêm Thư tham gia thi võ, Bùi Viêm Thư cũng không có ý ăn gian, ông cũng càng không đi tìm “Quỷ”, thậm chí ông cũng không đồng ý cho Bùi Tuấn tham gia thi võ.

          Bùi Tuấn hoàn toàn không biết chuyện, cho nên một mực rất sùng bái cha mình, Bùi Tuấn biết năm đó Bùi Viêm Thư đạt được Thám hoa, vì vậy cậu cũng muốn thi được một trong ba vị trí đầu, cùng cha mình bằng vào bản lãnh đường đường chính chính mà đạt được chức quan.

          Bùi Viêm Thư biết võ công con trai cũng thông thường, liền không ngăn cản, suy nghĩ nhiều lắm thì con trai mình chỉ có thể vào được vòng loại năm mươi người, sau đó dù bị thua cuộc cũng không đến nỗi  tuyệt vọng.

          Nhưng mà trong chỗ u minh tựa hồ có thiên ý, Bùi Tuấn võ công không cao, nhưng một đường thông thuận mà thi vào được vòng loại hai mươi người.

          Trước đó Bùi Viêm Thư cũng cảm  thấy kỳ hoặc, cho đến khi  một màn kia xuất hiện, ông mới ý thức tới đây không phải chuyện đùa, liền nghĩ tới việc ông nghe ngóng được mình có thể tiếp nhận chức vụ Thái úy liền  biết ngay là đại sự không ổn.

          Bùi Viêm Thư cùng Thái sư  có chút giao tình, vì vậy cả đêm tìm gặp Thái sư thương lượng.

          Thái sư cảm thấy có thể là có người muốn Bùi Viêm Thư chịu tội thay, đem tất cả mọi tội lỗi đều đẩy lên trên người Bùi Viêm Thư, cho nên Thái sứ mới khuyên Bùi Viêm Thư nhanh chóng đi tìm Hoàng thượng tự thú.

          …

          Ngoại trừ hai người nay, trên công đường cũng không thiếu người liên quan đến vụ án này: Lỗ Nguyệt, thị vệ Thái úy phủ ám sát Đa Khải, Thiên Sư Lương Tĩnh cùng với một nhóm võ sinh biến thành muối thuộc Mao Sơn phái, còn có Đào Minh Chân Nhân.

          Thời điểm Bao Đại Nhân hỏi Lỗ Nguyệt, vị võ lâm tiền bối này cũng là gương mặt vô tội.

          Tam Nguyệt Trai bị cuốn vào vụ án này, chưởng môn Trích Nguyệt Lão Tổ chết, võ sinh tham gia vào trước mười cũng không có, Lỗ Nguyệt còn bị Bạch Ngọc Đường đánh cho một trận rồi bị bắt, có thể nói là một chút chỗ tốt cũng không mò được.

          Lỗ Nguyệt nói mình bất quá là bởi vì quan hệ giữa sư phụ Trích Nguyệt cùng Mao Sơn Phái mà giận cá chém thớt nhóm người Mai Bất Thanh, tuy nói thủ đoạn bỉ ổi gây chút thương tích cho Mai Bất Thanh, nhưng hắn cũng không có làm cái gì.

          Còn những thị vệ Thái úy phủ ám sát Đa Khải nói rằng mình bị mua chuộc.

          Thị vệ Thái úy phủ phân thành hai loại, một loại chính là thị vệ hàng thật giá thật, một loại khác chính là do Tào Khôi âm thầm thuê côn đồ hoặc là sát thủ, đều vì tiền mà làm việc.

          Mấy thị vệ nói, sau khi Thái úy bị giết, bọn họ liền muốn nhanh chóng trốn đi, nếu không vụ án tra được tới trên người bọn họ,  đến lúc đó không những tội giả danh thân phận thị vệ kể cả tội danh mưu sát Thái úy  mang trên lưng thì cái mất nhiều hơn cái được. Đi trốn cần nhiều tiền, đám người này liền bắt đầu kinh doanh, thu tiền thay người bán mạng.

          Người thuê bọn họ chẳng qua là nói bọn họ ở trên quan đạo chặn lại xe ngựa của một lão đầu, cụ thể lão đầu kia là ai chính bọn họ cũng không biết, ngay cả thân phận cố chủ bọn họ càng không biết, người truyền lời cũng che mặt, bọn họ chỉ phụ trách lấy tiền làm việc.

          Thiên Sư Lương Tĩnh là người đầu tiên biến thành muối, hắn với những võ sinh biến thành muối đều là nghe lệnh của Đào Minh.

          …

          Thật ra thì từ khi nhóm Triển Chiêu khám phá ra bí mật của Vũ Hiên muối, liền phát hiện thuật diêm độn có một sơ hở trọng yếu… Đó chính là người dùng thuật diêm độn phải chủ động phối hợp. Bị động là không có cách nào thực hiện được, trừ phi là người chết. Chỉ cần là người sống, muốn dùng thuật diêm độn thì nhất định phải tự mình sử dụng hữu hình nội lực, hoặc là có người dùng hữu hình nội lực phối hợp, mới có thể hoàn thành.

          Ai có thể khống chế đệ tử Mao Sơn Phái? Đặc biệt là đại đệ tử Thiên Sư Lương Tĩnh? Có hiềm nghi nhất chính là Đào Minh Chân Nhân.

          Đồng thời, ngày đó thời điểm đánh lén Tô Cửu Cô, hung thủ đối với thói quen của Tô Cửu Cô tựa hồ khá hiểu, hơn nữa nội lực cao như vậy, không phải người bình thường có thể làm được. Trên giang hồ người có nội lực cao hơn so với Thiên Sư Lương Tĩnh không có bao nhiêu, liên quan đến vụ án này, tựa hồ chỉ có Đào Minh.

          Ngay cả Đào Minh tại sao phải giết Tô Cửu Cô, lý do rất đơn giản, Tô Cửu Cô hoài nghi sư phụ mình cho tới nay đều là giả bộ bệnh.

          Trước đó, Tô Cửu Cô đề cập tới Đào Minh có rất nhiều chuyện cũng không nhớ.

          Thế nhưng tính cách Tô Cửu Cô tương đối tỉ mỉ, trước lúc bị đánh lén Tô Cửu Cô còn đi dạo trong Khai Phong Thành, thật ra cũng không phải là đang suy nghĩ về Lục Thiên Hàn, nàng chính xác là đang suy nghĩ, bởi vì lúc nghe được người phía sau màn xúi giục có thể là đại sư huynh, nàng hoài nghi hết thảy đều là do sư phụ Đào Minh sai khiến.

          Tô Cửu Cô cùng Lục Thiên Hàn quan hệ rất tốt, thậm chí dọn vào Khai Phong Phủ ở, tiết lộ bí mật là chuyện sớm hay muộn, vì vậy Đào Minh cùng Lương Tĩnh muốn giết nàng diệt khẩu, ngày đó nếu như không phải là Lục Thiên Hàn kịp thời chạy tới, rất có thể Tô Cửu Cô đã bị giết.

          …

          Thái úy Tào Khôi cùng mười mấy thị vệ trong phủ đều bị cao thủ giết chết.

          Tào Khôi tử trạng thảm thiết, hiện trường án mạng cũng hết sức máu tanh. Nhưng mà tại hiện trường vừa không lưu lại dấu tay, cũng không lưu lại dấu chân, hung thủ đem thi thể đầy máu của Thái úy một mực kéo đến cửa, hiện trường vết máu đầy đất, nhưng ngay cả nửa dấu chân máu cũng không để lại, chứng minh người ra tay giết người chính là vô đồng quỷ.

          Không có sự giúp đỡ của hàn băng nội lực, vô đồng quỷ là vô sắc vô hình, không thể nhận ra! Cứ như vậy mười mấy thị vệ thể phản kháng liền bị giết chết, đúng là phù hợp với tình huống này.

          Tất cả chứng cớ đều chỉ về hướng Đào Minh Chân Nhân, Bao Chửng hỏi Đào Mình có nhận tội hay không?

          Thế nhưng, Đào Minh lại không cảm thấy hắn có tội, hắn vẫn giữ luận điệu kia, thượng cổ võ học chính là thuộc về Mao Sơn Phái, hắn lấy về rất bình thường. Tào Khôi bọn họ đều là kẻ gian lấy trộm nội lực, cùng một dạng với Yêu Vương.

          Bao đại nhân nhìn Triển Chiêu một chút.

          Triển Chiêu cũng không nói, đem quyển trục đó ném Cho Đào Minh, “Cái này căn bản không phải bí tịch thượng cổ võ học gì, là chúng ta làm giả vì để dẫn ngươi ra ngoài.

          Còn có lần trước tại trường thi xuất hiện giao nhân cũng không phải do Hoàng thượng làm ra, là hữu hình nội lực của Ngọc Đường.

          Bạch Ngọc Đường khẽ gật đầu.

          Nhưng Đào Minh không tin.

          “Ngươi làm sao biết bí tịch thượng cổ võ học ở trong tay Tào Khôi?” Triển Chiêu hỏi.

          Đào Minh trả lời, là phát hiện đầu mối từ trong quan tài ở Thiên Vũ Hiên.

          Lương Tĩnh cũng gật đầu, Tô Cửu Cô đem chuyện ma quỷ lộng hành ở Thiên Vũ Hiên nói cho hắn, hắn liền âm thầm lẻn vào Thiên Vũ Hiên điều tra, phát hiện một cái quan tài đá rất giống với diêm quan kim trụ, phía trên mặt quan tài có khắc chút hình vẽ. Hắn đem hình vẽ phác họa lại sau đó đưa cho Đào Minh, trải qua điều tra nhiều lần, phát hiện đây là bản đồ chỉ về một căn nhà nào đó trong Khai Phong.

          Mấy vị cao thủ Mao sơn phái này, đều biết chuyện của Diêm Quan Công Chúa, cũng đều biết vị đạo sĩ thế hệ trước đã đem thuật Mao Sơn chia nhỏ thành mấy phần, hình thành ba hệ phái. Ở thế hệ này của bọn họ, đã không còn ai có thể hoàn toàn nắm giữ cái gọi là “Thượng cổ võ học ” .

          Cái này cũng là khúc mắc của Đào Mình, hắn liền muốn nhân cơ hội này, ở Khai Phong đoạt lại võ học chính thống thuộc về Mao Sơn Phái bọn họ.

          Đúng lúc đó lại tổ chức thi võ, Thiếu bang chủ Thiên Vũ Hiên cùng một ít đệ tử Mao Sơn Phái đều tham gia thi võ.

          Mà Đào Minh lại nghe nói Tam Nguyệt Trai ở Tây Vực, Trích Nguyệt  là đồng môn của mình cũng sẽ mang đệ tử Tam Nguyệt Trai tới tham gia, hắn cảm Thấy Trích Nguyệt có thể nghĩ cách đến cướp đoạt bí tịch cùng hắn, cho nên ra lệnh cho Lương Tĩnh ở thời điểm làm phép trừ tà ở Thiên Vũ Hiên, tiến hành lần đầu tiên “Đổi muối”, vì chính là để cho Lương Tĩnh “Biến mất” .

          Hai thầy trò lẻn vào Khai Phong điều tra. Thế nhưng thời điểm chạy đến căn nhà trên bản đồ thì căn nhà đã bị đào rỗng, chủ nhân ngôi nhà cũng sắp gả cho Thái úy Tào Khôi.

          “Thượng cổ võ học vốn chính là thuộc về Mao Sơn Phái ta !” Đào Minh hung ác trợn mắt nhìn Bạch Ngọc Đường một cái, “Võ công của ngươi đều là Thiên Tôn dạy, võ công của Thiên Tôn là Ngân Yêu Vương dạy, các ngươi ăn cắp chính là thượng cổ võ học của Mao Sơn Phái!”

          Triển Chiêu không nói, nhìn Bạch Ngọc Đường bên cạnh đang cau mày nghe thẩm vấn một chút —— vị này cảm giác trúng độc thật là sâu.

          Ngũ gia đã sớm không nhịn được —— trực tiếp dùng Cẩu Đầu Đao có được hay không?

          Sau tấm bình phong, Công Tôn Tiên Sinh phụ trách ghi chép cũng cau mày, cái này gọi là u mê không tỉnh chính là Đào Minh , kết quả như thế nào lại tin tưởng cái gọi là “Thượng cổ võ học ”  tồn tại chứ ?

          Theo lý mà nói, Đào Minh sử dụng Vô Đồng Quỷ ở trường thi để ám sát, ban đêm lại xông vào tẩm cung Triệu Trinh để bị bắt, kể cả người và tang vật cũng lấy được, đây chính là tử tội. Có thể vụ án có nhiều điểm khả nghi đều chưa giải đáp ra được, đặc biệt là Đào Minh tại sao u mê không tỉnh như vậy. Diêm Quan Công Chúa, Yêu Phi Xuy Yên cùng vị phu nhân đã qua đời của Tào Khôi vì sao dáng dấp giống như vậy. Tào Mạt, Tào Khôi còn có Thi Vương, tại sao dáng dấp cũng lại rất giống nhau? Còn có Trích Nguyệt chết ở trước cửa Khai Phong Phủ, ai giết hắn? Cũng là Đào Minh hay sao?

          Mọi người không thể làm gì khác hơn là đều nhìn về Ngân Yêu Vương tới tham gia náo nhiệt —— Yêu Vương chính là người cầm ra án quyển liên quan đến võ sinh năm đó biến thành muối sớm nhất, liệu có phải người biết một ít chuyện mà mọi người không biết hay không?

          Yêu Vương nhìn Đào Minh, khẽ mỉm cười một cái, nói, “Mạng của Yêu Phi Xuy Yên thật ra thì rất dài.”

          Tất cả mọi người ngẩn người, Xuy Yên hẳn rất sớm bị Lý Biện ban cho cái chết, mạng lớn là có ý gì?

          “Nàng năm đó bị Lý Biện ban cho cái chết, là bởi vì muốn mưu triều soán vị.” Yêu Vương chậm rãi nói, “Nói đến mưu triều soán vị, các ngươi có nghĩ tới cái gì không a?”

          Tất cả mọi người nghi ngờ nhìn Yêu Vương —— đây coi như là nhắc nhở sao? Thượng cổ võ học cùng soán vị thì có quan hệ thế nào?

          “Không nghĩ tới sao? Vậy thì đổi một giải thích khác a.” Yêu Vương thờ ơ xua xua tay, “Các ngươi cảm thấy vụ án này điều gì là kỳ lạ nhất?”

          “Tướng mạo giống nhau.” Triệu Trinh so với nhóm Triển Chiêu cũng tích cực, coi như là Hoàng Đế, Triệu Trinh cũng suy tính thật lâu, đặc biệt là trong cung tìm ra mấy bức họa giống như Yêu Phi Xuy Yên cùng Diêm Quan Công Chúa vậy.

          “Nói cách khác.” Yêu Vương nói, “Diêm quan Công Chúa là đời thứ nhất, Yêu Phi Xuy Yên là đời thứ hai, nương tử của Tào Khôi là đời thứ ba. Ba người nữ nhân này đồng thời cùng yêu một người đàn ông có dáng dấp giống nhau, đây là điểm quỷ dị nhất, có phải hay không?”

          Tất cả mọi người gật đầu.

          ” Chứng cớ duy nhất chính là bốn bức họa kia đúng không ?” Yêu Vương hỏi.

          Tất cả mọi người suy nghĩ một chút.

          “Còn có Đa Khải năm xưa đã thấy được nương tử của Tào Khôi.” Triệu Phổ bổ sung một chút.

          Triển Chiêu hỏi, “Chẳng lẽ là giả?”

          Yêu Vương gật đầu một cái, “Nếu như Xuy Yên tìm người dựa theo dáng vẻ của mình cùng Tào Mạt để vẽ một bức họa giống như vậy, tạo thành một bức tranh cổ, một trăm năm sau cầm ra xem một chút, nó sẽ trở thành bằng chứng cho hai thế hệ.”

          “Đích xác là có thể làm giả, nhưng Thi Vương cùng Tào Khôi thì nói thế nào chứ ? Còn có nương tử của Tào Khôi mà…” Lâm Dạ Hỏa hỏi.

          Yêu Vương cười một tiếng, đưa tay chỉ mình, “Nương Tử của Tào Khôi mà dáng vẻ lại giống như bức họa Xuy Yên vậy, là bởi vì có một người đã nhìn thấy, đúng không?”

          Đa Khải cùng Bát vương gia cùng đi điều tra rồi, Đa Khải gật đầu, “Nàng đích xác là có dáng vẻ giống như người trong bức họa vậy… Nhưng sau đó tựa như trong nháy mắt liền trở nên già đi “

          “Lão gia tử, có thể hay không ngươi thật ra là đã nhìn thấy hai người nường tử của Tào Khôi?” Triển chiêu tựa hồ là suy nghĩ minh bạch một chút, “Một người trẻ tuổi, một người thì  già yếu.”

          “Ngươi nói cảm giác hai người là cùng một người, Tào Khôi cũng nói cho ngươi là cùng một người.” Yêu Vương cười một tiếng, “Thế nhưng trên thực tế càng có thể là hai người khác nhau.”

          Đa Khải ngẩn người, sờ cằm suy nghĩ.

          “Ngươi năm đó không phải nói, thầy lang mà ngươi giới thiệu cho Tào Khôi còn nói ông ấy rất hiếu thuận với mẹ của mình hay sao, muốn trị bệnh cho nàng nhưng không chữa khỏi…” Yêu Vương hỏi ngược lại, “Ngươi cảm thấy là bạn ngươi nghĩ sai rồi, nhưng trên thực tế ngươi nghĩ sai có khả năng lớn hơn a.”

          “Nếu như cha ta nghĩ sai rồi.” Đa La hỏi, “Vậy ông ấy năm đó chẳng qua là thấy được một cô gái trẻ tuổi có dáng vẻ rất giống với  bức họa Xuy Yên hay sao?”

          Yêu Vương không biết làm sao lại thở dài, bộ dáng kia tựa hồ là nói —— đám con nít này làm sao lại ngu ngốc như vậy chứ ?

          Ngũ gia ngẩng đầu lên, hỏi, “Chẳng lẽ, cô gái trẻ tuổi chính là nương tử của Tào Khôi, người phụ nữ già kia chính là mẫu thân của Tào Khôi sao?”

          “Không cảm thấy như vậy càng hợp lý hơn hay sao?” Yêu Vương hỏi ngược lại, “Hợp lý hơn so với một nương tử trẻ tuổi trong nháy mắt biến thành một bà lão nhiều?”

          Tất cả mọi người gật đầu, thế nhưng Đa Khải vẫn không hiểu, “Vậy tại sao hắn muốn gạt ta chứ ?”

          “Đúng vậy, mẫu thân cao tuổi bị bệnh nặng có vấn đề gì? Tại sao phải gạt ngươi chứ?” Yêu Vương hỏi tiếp, “Vậy thì nương tử thật sự của hắn đi đâu chứ ?”

          Tất cả mọi người nhìn Yêu Vương chằm chằm.

          Tiểu Lương Tử càng nghe càng hồ đồ, hỏi Tiểu Tứ Tử, “Cận Nhi? Kết quả thì ai là nương tử ai là mẫu thân a?”

          Tiểu Tứ Tử nhưng không hồ đồ, “Đa Đại Gia cảm thấy nương tử cùng mẫu thân là một người, ý kia chính là mẫu thân lúc còn trẻ cùng nương tử là một người. Nương tử cùng bức họa lại là một người, nương tử lúc còn trẻ cũng giống như bức họa đều là một người!”

          Trong đầu mọi người toàn là một người, Yêu Vương nhưng lại nở nụ cười sờ đầu Tiểu Tứ Tử, “Thật thông minh!”

          Tiểu Lương Tử gãi đầu một cái, “Cho nên mẫu thân của Tào Khôi lúc còn trẻ cùng bức họa rất giống, nương tử cùng mẫu thân khi còn trẻ rất giống nhau… Cho nên Đa Đại Gia ngộ nhận là mẫu thân của Tào Khôi cùng nương tử Tào Khôi là một người?”

          Đa Khải sờ cằm cau mày, lầm bầm lầu bầu, “Như vậy a…”

          “Chẳng lẽ…” Tất cả mọi người kinh hãi, “Mẫu thân của Tào Khôi chính là Yêu Phi Xuy Yên?”

          Yêu Vương buông tay, “Hợp tình hợp lý. Nhưng Tào Khôi có thể cũng không phải là có quan hệ huyết thống với nàng, mà là được thu nuôi.”

          “Vậy Tào Khôi cùng Tào Mạt còn có Thi Vương lại có dáng dấp rất giống lại là chuyện gì xảy ra?”

          “Đạo lý như vậy.” Bao Đại Nhân cũng quay lại nói chuyện, “Tào Mạt chính là Thi Vương.”

          Tất cả mọi người kinh hãi, như vậy a…

          “Muốn tạo ra ba đời có tướng mạo giống nhau thật ra rất đơn giản, chỉ cần một đời ở giữa gian lận là được.” Yêu Vương nói, “Trước đó, Xuy Yên cho người vẽ bức họa dựa theo dáng vẻ của mình và Tào Mạt, vẽ thành hai bức tranh cổ, sau đó tìm một người có tướng mạo gần giống với Tào Mạt làm con nuôi, đứa con nuôi đó lại tìm một cô nương có dáng vẻ cùng bức họa giống nhau để lấy làm vợ… Như vậy thì ba đời người liền gọp đủ.”

          Tất cả mọi người gật đầu —— thì ra là như vậy!

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp